Edit: Đồng – Beta: Đậu
“Không cần.” Nghe thấy Ngô Thắng Vũ nói muốn mua quần áo cho cậu, Dương Uấn Chi liền lắc đầu, cậu vừa mời hắn một bữa cơm, nhưng không ngờ một cái khăn quàng cổ trong một giây hoàn toàn xóa đi tiền cơm, hắn còn muốn mua quần áo cho cậu. Hàng hóa trong trung tâm thương mại này tất cả đều là hàng hiệu, giá cả không hề rẻ, Dương Uấn Chi cũng không muốn Ngô Thắng Vũ tiêu nhiều tiền như vậy.
Dường như biết người này đang suy nghĩ cái gì, hắn cười cười ghé sát vào tai cậu: “Anh nói mua cho em thì sẽ mua, tốt nhất nên mua thật nhiều quần lót cho em, để cả người em từ trên xuống dưới đều mặc đồ do anh chọn, sau đó lại bị anh từ từ cởi ra.”
Quả nhiên người này không thể đứng đắn quá ba giây, cậu lườm hắn một cái, cứ như vậy mơ mơ hồ hồ bị đẩy vào phòng thử đồ. Nhưng không thể phủ nhận những lời nói lúc nãy của hắn giống như những viên đá ném vào mặt hồ, khiến trong lòng cậu nổi lên từng trận sóng. Kỳ thực bắt đầu từ sáng sớm, cậu đã muốn hỏi người này tại sao lại gọi cậu là “vợ”, lại mua khăn quàng cổ, quần áo cho cậu, rốt cuộc vị trí của cậu trong lòng hắn là như thế nào… Cho dù thật khát vọng nghe được đáp án mà bản thân mong muốn nhưng cậu vẫn là kềm chế, bởi cho dù là thổ lộ, cậu cũng hy vọng là do Ngô Thắng Vũ sau khi suy nghĩ thực rõ ràng rồi chủ động nói ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-ky-si/2146139/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.