Đại khái không nghĩ mặt lạnh lại đột nhiên nói cảm ơn, Ngô Thắng Vũ cũng ngơ ngác, trong lòng có một loại cảm giác khó diễn đạt chậm rãi khuếch tán.
“Cảm ơn cái gì, hôm nay không phải sinh nhật em sao.”
Hắn sao biết hôm nay là sinh nhật mình? Dương Uấn Chi ngạc nhiên, Ngô Thắng Vũ nhìn người bên cạnh tròn mắt, đôi mắt to tròn đen láy láy như vỗ nhẹ vào tâm hắn, xoa xoa đầu đối phương.
Cậu vốn không quen thân mật với người khác hiển nhiên có chút lúng túng tránh né, hắn cũng không giận.
“Có muốn biết làm sao anh biết hôm nay là sinh nhật em không?” Nhìn dáng vẻ nghi hoặc của cậu, hẳn là rất thắc mắc đây, hắn lại càng muốn đùa cậu, “Không nói cho em.”
Dương Uấn Chi không nói gì, cũng không để ý tới hắn, tự mình đi về phía trước. Ngô Thắng Vũ còn muốn nói hắn biết cậu cung Xử Nữ, rất muốn cười nhưng thấy đối phương lạnh mặt với mình, vẫn là nên cố nén lại đi theo. Chẳng trách bảo bối từ nhỏ đã lợi hại, cái gì cũng phải thật hoàn mỹ, tiểu Xử Nữ này, thật đáng yêu a.
Thật ra cậu không biết đối mặt với hắn như thế nào, từ nhỏ đến lớn, đừng nói người ngoài, ngay cả người nhà cũng không nhớ đến sinh nhật cậu. Ngô Thắng Vũ là người đầu tiên biết sinh nhật, cũng là người tặng quà đầu tiên, tuy rằng quà sinh nhật này có chút khiến người hổ thẹn nhưng cậu lại rất thích, rất cảm động. Cho dù rất nhiều năm sau, khi Dương Uấn Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-ky-si/2146088/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.