Dương Uấn Chi thả mình lên giường, đột nhiên cảm thấy mình chưa bao giờ mệt như hôm nay… Đã lâu…Đã lâu không thấy hắn…
Giống như trở về mùa hè năm đó, hắn bắt đầu phát triển cao lên, đường viền khuôn mặt cũng ngày càng rõ ràng, ánh mắt vẫn sâu như vậy, trong quá khứ chỉ cần liếc mắt một cái đều khiến nữ sinh phát cuồng, cậu nhớ rõ từng thần sắc của người kia, nhíu mày hé môi chỉ phun ra một chữ yếu ớt, thân thể nhịn không được run rẩy. Trong đầu chỉ còn khoảnh khắc hắn nói chuyện với mình… Dương Uấn Chi không quan tâm hắn căn bản nói gì, chỉ biết hắn nói với mình cũng đủ để trạng nguyên cả ngày đề lâng lâng hoảng hốt, trái tim căng thẳng loạn nhịp.
Mặc dù rất nỗ lực duy trì trấn định nhưng lòng bàn tay vẫn thấm đẫm mồ hôi, không nghĩ mình may mắn như vậy, thật nhanh có thể được gặp hắn. Có trời mới biết khi Ngô Thắng Vũ nói: “Chính là tên biến thái lúc thi hóa học té xỉu nhưng vẫn đỗ trạng nguyên?” Dương Uấn Chi thật vui vẻ, hắn biết mình…Mặc dù chuyện ấy không hay ho nhưng đối với Uấn Chi, như vậy là đủ.
Thân thể bắt đầu trở nên hưng phấn, phía dưới vẫn luôn bị mình xem nhẹ phát tao, bụng dưới cũng dâng trào từng cỗ khí nóng hổi, nhịn không đươc ôm chặt lấy chăn kẹp ở hai chân cọ cọ.
“Thắng Vũ…” Dương Uấn Chi vùi đầu vào chăn, giọng buồn buồn, nói rất nhỏ lại mang theo mùi vị mê hoặc.
“Tớ hảo muốn…” Cơ thể hơi cọ, âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-ky-si/2146056/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.