Cây cột cẩm thạch hằn sâu vết khắc, Mạc Sa Dĩnh im lặng hồi lâu. Hàn Ly nhìn chăm chú gã tu sĩ. Không phải họ thích sự tĩnh lặng kia. Chỉ là tu sĩ đang làm cái việc quá ư mạo phạm.
- Cơn gió ngươi nói đây sao?
Mạc Sa Dĩnh chỉ tay lên ba chữ đó. Gã tu sĩ khẽ cười, hắn thỏa mãn thứ mình vừa vẽ ra cho vua thấy.
- Hắn là ai?
Tu sĩ chẳng muốn trả lời, hướng mắt sang Hàn Ly. Cái vẻ cao ngạo đâu khác gì Mạc Sa Dĩnh. Dù thế, hoàng đế đang cố nghe thử hắn nói.
- Bệ hạ, chuyện này...
Hàn Ly tỏ ý ngập ngừng, Mạc Sa Dĩnh chau mày rút kiếm ra. Hắn chém hai đường lên dòng chữ khắc.
- Một kẻ không tên tuổi thì phá hết đại sự của ta sao? Thật nực cười!
Gã tu sĩ nhướng mày, hắn lắc đầu bỏ đi. Hoàng đế tức khí, giáng kiếm xuống cổ Hàn Ly.
- Khốn kiếp!
Cơn giận bùng phát, Hàn Ly đành cam chịu. May thay, Mạc Sa Dĩnh không định giết người. Tên thầy tu ung dung rời khỏi trước sự bàng hoàng của lính gác.
- Ngươi nói đi.
Lấy lại bình tĩnh, hoàng đế Âu Sa Nhĩ ngồi xuống. Hắn mặc nhiên để gã tu sĩ biến mất như chưa từng xuất hiện. Hàn Ly bắt đầu nhìn nhận Mạc Sa Dĩnh theo góc độ khác.
- Thưa bệ hạ, kẻ được khắc tên đó, hắn là con trai của Khương Kiện Hoàng.
Mạc Sa Dĩnh đứng bật dậy, hắn kinh ngạc vô cùng. Bao nhiêu oán hận chồng chất ngút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-khuynh-thanh/994084/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.