Đầu thu, năm Nghiêm Vân thứ nhất. Đại nguyên soái Nhậm Bình Thanh cho quân trấn thủ biên ải. Điều một số tinh nhuệ phòng ngự gần chốt Hoa Lâm, nơi Âu Sa Nhĩ đóng trại cách năm trăm dặm.
Mật thư truyền đến tay nguyên soái. Nhậm Bình Thanh vui mừng vì biết bệ hạ đã khôi phục tước vị cho Chu Vân vương. Bớt đi mối lo trước mắt, bản thân Diệp Nguyên Long thông thuộc địa thế Vân Chu nên bảo vệ nó là chuyện dễ dàng. Có điều đại tướng quân không rõ chuyện Chu Vân vương chưa vào thành.
Bí mật khó giấu được lâu, Thịnh Nhạc Minh cuối cùng cũng biết. Ông ta ngồi im lặng suốt ngày, Lưu Đình cứ mặc nhiên chẳng đá động. Thịnh Nhạc Minh trước đó đắc ý lắm mà, giờ ông ta như con mèo bị cắt ria vậy.
- Cuối cùng bệ hạ chịu đi nước cờ này! Quả là thâm hiểm!
Thịnh Nhạc Minh gấp mạnh chiếc quạt. Lưu Đình cười thầm trong dạ. Dù sao hắn chả tổn thất gì ở chuyện này. Cái Thịnh Nhạc Minh muốn, hắn cơ bản không cần. Chỉ là hứng thú làm chút chuyện cho thỏa chí kiếm sĩ thôi.
- Giao dịch xem như kết thúc chăng? Đại nhân định làm gì?
Hắn tiếp lời, kì thực Thịnh Nhạc Minh đang lo miếng mồi Vân Chu béo bở không dùng được. Đã nắm trong tay mà lại chưa thuộc về mình thì nỗi ấm ức này sao nguôi ngoai chứ! Thịnh Nhạc Minh chau mày. Lần hẹn ước cùng Mễ Ái quốc vương, ông ta hứa biết bao điều. Nay chỉ vì nanh sói mà thất hứa à?
- Cứ chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-khuynh-thanh/994076/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.