Cột pháo sáng xuất hiện, Lang vừa nhìn thấy thì vô cùng lo lắng. Như vậy là họ đã tiến sâu vào cấm địa. Lang bắt đầu đau nhói ở cánh tay, hậu quả tất yếu khi cậu trúng phải cây kim lúc cứu cô gái.
Khu rừng nặng mùi tử khí, cảm giác rờn rợn không nói thành lời. Cũng khó khăn bởi đám dây leo kì lạ, nhóm người Chu sư phụ bắt gặp con suối trước mặt.
Tối tăm, mù mịt. Cái thứ đất ẩm khá giống đầm lầy nhưng nó kinh dị hơn nhiều. Chẳng hiểu họ có thể tìm kiếm được gì ở chốn quái quỷ này.
Chi Quân cảm giác hơi hối hận, cậu nhớ khu rừng Ly Biệt thuở nào. Ác mộng từ bầy rắn, giờ chưa biết thứ kế tiếp ra sao đây. Lúc đó vẫn có Lang bên cạnh. Phải! Chỉ khi Lang thật sự sát cánh cùng họ thì khó khăn, gian nan chẳng nề hà.
Lần bước theo trực giác, Mạnh Hy nhận định một số vấn đề. Cảnh giác cao độ bởi kinh nghiệm tác chiến cùng Lang, bất cứ khi nào có thể cậu luôn mong chờ Lang xuất hiện trước mắt mình.
- Huynh thấy lạ không? - Hạo Nguyên hỏi Mạnh Hy - Hình như chúng ta đang bị theo dõi!
Hạo Nguyên vừa nói thì dưới chân họ tràn ra thứ gì đó nhầy nhụa, cay nồng. Mớ hỗn độn kinh khiếp, họ té ngã và mất kiểm soát.
- Sư huynh! Bọn trẻ đâu rồi?
Tần sư thúc cùng Chu sư phụ ngoái nhìn xung quanh, lão Nhị không biết tản lạc đâu. Họ rối trí tìm nhau giữa đêm đen.
Cây cối ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-khuynh-thanh/994053/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.