Đoạn đường đầu trong rừng rậm có chút gian nan. Mặt đất nhấp nhô trập trùng không dứt, cành khô lá vụn xa xưa lấp kín mặt đường, đôi khi lại có vài rễ cây thô cứng nhô lên khỏi mặt đất bất ngờ ngáng chân.
Vương tử Bạch Tuyết đáng thương, chưa từng rời khỏi lâu đài phải đi đường trong chật vật. Tuy vậy, thiếu niên trời sinh lạc quan, không chỉ không than thở tiếng nào mà còn lanh lợi vượt sức tưởng tượng ở rừng rậm, cứ như một con bướm bướm hứng khởi trên hành trình thám hiểm của mình.
Bởi vì vương tử nhỏ chạy nhảy liên hồi mà cặp vú nở nang hóa thân thành một đôi thỏ trắng hoạt bát tràn trề năng lượng, thoát ẩn thoát hiện ở trước ngực và rãnh vú trắng mịn cùng núm vú phấn hồng sống động bắt mắt.
Dần dần, vải vóc ma sát không ngừng lên đầu v* khiến vương tử Bạch Tuyết cảm thấy một cảm giác tê tê lan dần ra toàn thân, núm vú cứ thế mà dễ dàng cứng lên.
Ngay lúc vương tử nhỏ nhận ra con đường dưới chân mình đã trở thành đường mòn có người qua lại thì cậu phát hiện một mùi hương thơm ngát, dễ dàng làm lòng người mê muội dày đặc trong không gian. Khi ngửi thử, vương tử Bạch Tuyết cảm thấy cơ thể của mình bắt đầu nóng lên.
“A… sao ngực của mình lại ngưa ngứa thế nhỉ?”
Vương tử Bạch Tuyết dừng chân, lẩm bẩm: “Thật hoài niệm khoảng thời gian còn ở lâu đài. Vào những lúc thế này, chắc chắn sẽ có những hộ vệ thân yêu giúp mình vân vê nó.”
Vương tử nhỏ bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-bach-tuyet/157441/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.