"Túc đại nhân năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
Tinh Hà hơi cúi người: "Hồi nương nương, thần năm nay hai mươi hai."
Chiêu nghi à một cái thật dài: "Hai hai rồi cơ à...... Tuổi tác cũng không nhỏ nữa."
Con gái ngoài kia mười sáu mười bảy đã bàn chuyện cưới gả, hai hai còn chưa lấy chồng gần như đều bị phạt đánh vào lòng bàn tay. Nhưng trong cung thì khác, nữ quan ở đây không quan trọng tuổi tác, thông thường nhập cung được mười lăm năm nếu bên trên không đánh tiếng lưu lại, đều có quyền tự do hôn phối, sau đó tiếp tục giữ chức vụ.
Chiêu nghi luôn rất tò mò với việc tư của nàng, mấy lần gặp lần nào cũng phải hỏi một ít. Có lẽ phụ nữ thiên bẩm có tính hóng hớt mấy việc như vậy, cũng có thể bà ta đã nghe được lời đồn nhảm nào đó, đến lò sưởi tay cũng quăng lên bàn, bản thân thì cười mủm mỉm nhìn nàng như muốn nói lại thôi.
Tinh Hà bị nhìn đến dựng lông, trong lòng âm thầm tính toán, trước mặt loại người này không thể quá thành thật, cái gì cũng nói lại thành ra khả nghi.
"Nương nương có gì muốn chỉ bảo ạ?"
Chiêu nghi lại không nói ngay, lấy khăn tay ra lau khóe miệng. Sau đó chắp tay đặt lên đầu gối, chiếc hộ giáp vàng khảm phỉ thúy nạm ngọc ánh lên một dải sáng mỏng, cạnh viền còn khắc hoa văn sóng nước, nhìn có vẻ chênh vênh gồ ghề.
"Trong cung nhiều người, ngươi cũng biết đấy, người nhiều thì lắm miệng, mỗi người thêm một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thuot-tha/2669175/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.