Mỗi hộ binh hải quan tổng thự thủ bên ngoài đều trợn trừng hai mắt, nhất là đầu lĩnh Tống Nhâm. Triển Lộ Chiêu nhận ra hắn, biết gã trâu điên Sơn Đông này có thể coi là con chó dữ Bạch Tuyết Lam nuôi dưỡng, nói không chừng trong chuyện mình trúng đạn cũng có bàn tay đen của hắn góp phần, dù sao cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.
Bởi vậy, thấy Tống Nhâm tức giận mà trợn trừng hai mắt, Triển Lộ Chiêu càng thầm cười lạnh.
Nghe bên trong mời vào, hắn phẩy phẩy tay áo, ngẩng đầu lên, dẫn thầy thuốc vào cửa.
Tống Nhâm nhìn hắn tiến vào, cửa phòng đóng lại, trong miệng liền oán hận chửi một câu: “Đồ chó đẻ.”
Nhổ một miếng nước bọt xuống đất.
Ngẩng đầu lên, Tống Nhâm phát hiện chừng mười ánh mắt hung ác đang bắn lên người mình. Hóa ra tuy rằng Triển Lộ Chiêu tiến vào, nhưng đám quân Quảng Đông hắn dẫn tới vẫn đứng rất nhiều ở hành lang, đều đang chờ quân trưởng nhà mình đi ra, nghe Tống Nhâm mắng quân trưởng nhà mình, ánh mắt bọn chúng đều phát hỏa.
Trong lòng mọi người đã sớm ủ cừu hận, mùi thuốc súng nhất thời nồng đậm hẳn lên. Tình cảnh quả thực vô cùng căng thẳng.
Nhân viên trong bệnh viện sớm đã tránh thật xa.
Trong phòng bệnh, bầu không khí lại còn cao hơn một bậc.
Bạch Tuyết Lam đứng trong phòng, chắp tay sau lưng nhìn Triển Lộ Chiêu tiến đến, song ánh mắt chẳng thèm đặt lên người gã tử địch chút nào, mà lại rơi trên thân người bước vào theo hắn. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-5-tranh-vanh/1944219/quyen-2-chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.