Nhìn Tuyên phó quan mi thanh mục tú đột nhiên vươn tay vào trong quan tài sờ người chết, gã hộ vệ kia liền hoảng sợ, mắt mở to miệng há hốc. Đây chính là phạm vào đại kỵ, không chỉ xui xẻo, hơn nữa còn đắc tội nặng với người chết. Hắn vừa thầm suy nghĩ liệu có phải Tuyên phó quan bị oan hồn Khương ngự y quấn lấy khiến tinh thần không còn minh mẫn hay không, vừa định lập tức báo cáo với sư trưởng, bằng không e rằng bản thân sẽ bị liên lụy.
Hắn xoay người định đi tìm Khương sư trưởng, song lúc này Tuyên Hoài Mân lại nói: “Cậu qua đây giúp tôi một tay.”
Gã lính hộ vệ thầm gào trong lòng quá xui xẻo, thế nhưng khó cái là quan lớn hơn một cấp đã đủ đè chết người rồi, gã đành phải cùng Tyên Hoài Mân khiêng người chết từ trong quan tài ra ngoài, để dưới đất. Tuyên Hoài Mân quỳ một chân trên đất, mở áo niệm trên người Khương ngự y kiểm tra, thấy khoảng ngực bị xe đâm lõm xuống dưới, máu đen khô cứng dính lẫn vào vết thương, xương trắng bị gãy xuyên qua thịt lộ ra ngoài, quả thực rất buồn nôn. May mà ngoại trừ ngực thì những nơi khác vẫn hoàn chỉnh, chỉ xây xước da một chút.
Nếu đổi lại là người khác, đến lúc này sẽ tự động nghĩ sai lệch.
Nhưng chẳng hiểu tại sao khi thấy sắc mặt xanh đen của Khương ngự y, Tuyên Hoài Mân lại nhớ tới việc đàm phán với Bạch Tuyết Lam ở phòng bệnh hôm qua, huyệt thái dương càng giật mạnh. Bạch Tuyết Lam là ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-5-tranh-vanh/1944179/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.