Bạch Vân Phi rời khỏi Bạch công quán, ngồi lên xe kéo, nói địa chỉ tiệm bồi giấy.
Mặt tiền cửa tiệm bồi giấy y mới mở nằm trên đường Dư Khánh.
Từ Bạch công quán đến đường Dư Khánh, phu kéo xe vì muốn tiết kiệm sức lực nên muốn tạt qua một đoạn đường gần hơn, không đi tới đại lộ Bình An, mà trái lại lại rẽ vào ngõ Hồ Lô, chạy một đoạn đường, rẽ góc bên trái, lại chạy thêm một đoạn dài.
Bạch Vân Phi bị phu kéo xe kéo vào trong ngõ nhỏ rẽ đông rẽ tây đã sớm mất phương hướng, đến khi xe kéo ra khỏi đường ngõ, thấy cảnh vật trên đường hết sức quen thuộc mới biết, chuyến đi tắt đó lại tạt tới cuối ngõ Hoàng Long.
Chẳng phải gần đây là chỗ ở của Lâm Kỳ Tuấn sao?
Bạch Vân Phi ngồi trên xe kéo nhìn cảnh vật hai bên chậm rãi lui về phía sau, mái hiên thuộc tiểu công quán của Lâm Kỳ Tuấn lộ ra ở đằng xa treo hai chiếc đèn lồng giấy màu trắng thê lương, đang đung đưa trong gió. Cảnh tượng vô cùng chua xót.
Y vốn muốn về tiệm bồi giấy, nhưng cơ duyên trùng hợp lại để xe kéo kéo tới đây, quả thực không thể không xuống.
Bạch Vân Phi nói với phu xe: “Anh đỗ ở đây đi, tôi vào trong thăm người bạn.”
Phu xe nói: “Thiếu gia, lần này tôi không thể đợi đâu. Bận rộn cả ngày lại chẳng được miếng cơm giọt nước nào vào bụng nữa, tôi phải về nhà bảo vợ nấu tí đồ ăn.”
Bạch Vân Phi nói: “Vậy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-5-tranh-vanh/1944165/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.