Bạch Tuyết Lam trở về công quán.
Tuyên Hoài Phong chờ đợi mãi, tinh thần đã sớm bất ổn. Y đi qua đi lại trước viện, nghe ngoài tường vang lên tiếng còi ô tô, đang định lập tức chạy ra ngoài, chợt nghĩ ra không được để lộ biểu hiện khiến người ta hoài nghi, y đành miễn cưỡng thả chậm bước chân, tỏ ra bình thường mà đi đến cổng chính.
Bạch Tuyết Lam đã xuống ô tô, đang lên cầu thang, nhìn thấy y đi ra từ cổng chính, trong lòng thầm hiểu là y đang nôn nóng, cười nói: “Họp xong, tổng lý giữ anh lại ăn tối. Xin lỗi, anh quên gọi điện về, em lại chờ anh cùng ăn tối à?”
Lúc này Tuyên Hoài Phong mới nhớ ra mình chưa ăn tối, nhưng y không để ý. Ngược lại, nhìn bộ quần áo Bạch Tuyết Lam mặc lúc trở về khác với bộ quần áo mặc lúc đi, y vô cùng lo lắng, lại không tiện hỏi việc này ở đây, đành nói: “Không sao, em vốn cũng không thích ăn gì vào buổi tối. Buổi họp hôm nay có chuyện gì cần điều động người giải quyết không?”
Lặng lẽ đưa tay dìu Bạch Tuyết Lam quay trở lại.
Hai người vừa trò chuyện vừa trở về phòng.
Tuyên Hoài Phong đóng cửa lại, nói với Bạch Tuyết Lam: “Anh ngồi xuống đi.”
Chờ Bạch Tuyết Lam ngồi xuống ghế nằm, y khom người xuống, cởi cúc trên áo Bạch Tuyết Lam.
Bạch Tuyết Lam không nhịn được cười, “Đúng là nhiệt tình đến mức khiến người ta được yêu đâm sợ. Nói như thế nào nhỉ, người vừa mới về đến nhà, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-4-tung-hoanh/2877938/quyen-3-chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.