Vào phòng, Tuyên Hoài Phong cho những người bên cạnh lui xuống, muốn Bạch Tuyết Lam nằm lên giường.
Bạch Tuyết Lam ngồi trên giường, xoay người cởi giày da, Tuyên Hoài Phong vội vàng ngăn hắn, “Tình hình thế này mà anh còn khom lưng à? Đừng để chèn lên vết thương, em làm cho.”
Cúi thấp xuống, cởi từng chiếc giày của Bạch Tuyết Lam, xếp song song thành một đôi, mũi giày hướng ra ngoài, đặt chỉnh tề dưới giường.
Đỡ Bạch Tuyết Lam nằm xuống cẩn thận rồi, y lại chỉnh gối đầu cho hắn.
Sau đó bỗng xoay người rời đi.
Nằm trên giường, Bạch Tuyết Lam quay đầu lại, nhìn y đi tới đi lui, đôi mắt dõi theo bóng lưng di chuyển khắp nơi của y, không khỏi cất tiếng hỏi: “Em đang tìm gì vậy?”
Tuyên Hoài Phong hỏi: “Lần trước vai anh bị thương, em đã nhìn thấy chiếc hòm cứu thương, giờ đặt chỗ nào rồi?”
Bạch Tuyết Lam nói: “Không có ở đây đâu, em sang gian phòng bên cạnh, tìm thử ở trong tủ xem.”
Tuyên Hoài Phong đi ngay lập tức, chốc lát sau, y trở về cùng một chiếc hòm nhôm kiểu ngoại quốc, mặt ngoài là chữ thập đỏ lự, đặt hòm lên bàn, mở ra xem, quay đầu nói với Bạch Tuyết Lam: “Trong này đầy đủ mọi thứ, xem ra như anh đã sớm đoán được sẽ có ngày hôm nay.”
Bạch Tuyết Lam mỉm cười nói: “Anh đã suy nghĩ chu toàn như vậy, có phải nên được khen ngợi chút không?”
Tuyên Hoài Phong hỏi ngược lại, “Nếu anh là người chu toàn, vậy xin hỏi, vết thương đang chảy máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-4-tung-hoanh/2877929/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.