Âu Dương Thiến quay lại, gật đầu cười với Tuyên Hoài Phong, sau đó cầm chiếc túi xách nhỏ bằng gấm, đôi chân xỏ giày cao gót nhẹ nhàng bước đi.
Cô vừa rời khỏi, Tuyên Hoài Phong lập tức thở phào.
Hoàng Vạn Sơn nhìn theo bóng lưng tha thướt của cô, bỗng nghe thấy tiếng thờ phào nhẹ nhõm, quay đầu lại, vỗ nhẹ vai Tuyên Hoài Phong, cười nói: “Tôi phải chúc mừng cậu rồi đấy, đóa hoa hồng tình yêu ấy đã rơi vào tay cậu rồi, đóa hồng ấy còn nở rộ diễm lệ nữa chứ. Cậu định khi nào hái xuống, đem nuôi dưỡng trong bình hoa?”
Tuyên Hoài Phong biến sắc, vô thức nhìn sang hai bên.
Bạch Tuyết Lam không ở gần đó, hắn vừa nói muốn đi thăm quan một chút, còn kêu Tôn phó quan đi cùng, thật chẳng biết hắn đã đi đến tầng nào của viện cai nghiện rồi.
Tuyên Hoài Phong nhỏ giọng nói: “Vạn Sơn, cậu đừng nói nhảm. Để người ta nghe thấy sẽ xấu hổ lắm đấy.”
Hoàng Vạn Sơn nhìn y vài lượt, lắc đầu nói: “Tôi không tin là cậu không hiểu tình cảm của tiểu thư Âu Dương. Thái độ cô ấy dành cho cậu đã rất rõ ràng, chẳng lẽ cậu không nhận ra.”
Tuyên Hoài Phong lắc đầu.
Hoàng Vạn Sơn lập tức lộ ra biểu hiện thần bí rất khó nhận ra, chăm chú nhìn Tuyên Hoài Phong chốc lát, chân thành nói: “Hoài Phong, tôi là bạn của cậu, lời của tôi cũng rất thật lòng. Cô ấy là người phụ nữ rất khó tìm, không chỉ học thức lẫn nhân phẩm đều xứng đôi với cậu, mà sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-4-tung-hoanh/2877918/quyen-2-chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.