Chờ Bạch Tuyết Lam đi rồi, Tuyên Hoài Phong cũng vội vàng thay quần áo, dự định ra ngoài.
Hôm nay y có công vụ phải làm ở viện cai nghiện, thay một bộ quân phục của hải quan nha môn như thường lệ, chỉnh chu dáng vẻ, nhìn qua gương cũng thấy được vẻ tuấn tú, phong độ, phóng khoáng, trông rất hợp nhãn.
Dáng vẻ này của y nếu đứng bên Bạch Tuyết Lam, chắc chắn không khiến hắn mất mặt.
Y xốc lại tinh thần, cảm thấy suy nghĩ của mình đúng là rất cổ quái, lại không thể nói với người khác, đành phải nhìn hình ảnh mình trong gương mà cười cười, nghĩ tới lời Tống Nhâm dặn đi dặn lại, y lấy hai khẩu Brown Bạch Tuyết Lam tặng mình ra, chuẩn bị băng đạn cẩn thận, cắm ngang hông.
Lại tăng thêm vài phần anh khí tuấn lãng.
Tống Nhâm hiện tại đã là thân vệ bên cạnh y, biết hôm nay y phải ra ngoài nên đã chuẩn bị xong xuôi từ sáng sớm, thấy y ra khỏi phòng liền dẫn mấy hộ binh được tuyển chọn kỹ càng đi theo phía sau y.
Đến cửa chính, đang muốn lên xe, Tôn phó quan tay cầm một xấp văn kiện đuổi theo ra từ phía cửa chính, đứng trên bậc thang gọi: “Tuyên phó quan, chờ một chút.”
Tuyên Hoài Phong thấy hắn, lại đi từ bên cạnh ô tô trở về phía cổng chính, hỏi: “Có chuyện gì không?”
Tôn phó quan nói: “Bên trên đang thúc giục phần văn kiện này, tổng trưởng đã ký tên rồi nhưng hắn chưa đóng dấu, chẳng phải cậu có con dấu phụ của tổng trưởng đó à, cậu đóng hộ tôi một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-4-tung-hoanh/117297/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.