Xe kéo đưa Lục Phù Dung dừng lại trước cửa biệt thự Triển gia, Lục Phù Dung xuống xe, lấy ba mao tiền trong chiếc túi xách nhỏ ra trả cho phu xe, thướt tha duyên dáng đi tới cổng chính.
Cô chỉ ghé qua hai ba lần, nhưng những hộ binh lưng đeo súng ống gác cổng nhớ người đẹp này rất rõ, thấy cô tới cũng không quát tháo ngăn cản, cười hì hì nói: “Cô hai, lại tới tìm Tuyên phó quan nhà chúng tôi à? Nghe nói bây giờ cô nổi tiếng rồi, hình như hát tuồng ở Thiên Âm Các nào đó thì phải. Khi nào cô lên sân khấu nhớ nói cho tôi biết, tôi sẽ tới ủng hộ một vở.”
Lục Phù Dung rất ghê tởm đám binh lính không biết xấu hổ này, nhưng không dám đắc tội bọn họ, đành cười nói: “Không dám nhận.”
Vào cửa, không cần người hầu dẫn đường, Lục Phù Dung tự đi về phía đông, phía đó là đại viện dành riêng cho Triển quân trưởng ở, lần nào cô và Tuyên Hoài Mân cũng gặp nhau ở trong đại viện đó.
Thật ra cô chẳng thích thú gì nơi này, mỗi lần nói chuyện cùng Tuyên Hoài Mân đều cảm thấy ghê tởm như nuốt phải ruồi. Thế nhưng, số bạch phiến lần trước Tuyên Hoài Mân cho không nhiều lắm, mẹ của cô và hai cô em gái đều muốn thêm, bốn người cùng dùng, lại phải cuốn thêm hai điếu thuốc cho Niên Lượng Phú, bây giờ số còn lại không nhiều lắm, chỉ có thể đến cầu xin Tuyên Hoài Mân cho thêm một ít nữa.
Trong lòng đang suy nghĩ, nếu mang tin tức Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-3-thoi-xan/2193469/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.