Nhìn những vị khách vui vẻ tự đắc chung quanh, Tuyên Hoài Phong bất giác ngáp một cái, thầm nghĩ trận mạt trượt này của Bạch Tuyết Lam ít nhất cũng phải kéo dài vài tiếng đồng hồ mới chấm dứt, ngày mai còn phải đi thăm chị, không thể vác đôi mắt thâm quầng đi tìm cô, vẫn nên đi ngủ sớm một chút mới ổn.
Y bước trở về phòng, gọi người mang nước ấm đến, tắm rửa sạch sẽ một lượt liền nằm lên giường.
Bởi vì trước đó ôm ấp nháo loạn với Bạch Tuyết Lam một trận, tinh lực tiêu hao không ít, Tuyên Hoài Phong vừa đặt đầu lên gối đã lập tức chìm vào giấc ngủ, ngọt ngọt ngào ngào, đến một giấc mơ cũng không thấy.
Chẳng biết qua bao lâu, mơ hồ cảm thấy trên mặt ngưa ngứa.
Tuyên Hoài Phong ngủ say tới tám chín phần, miễn cưỡng trở mình nằm nghiêng, không để ý tới.
Cách một hồi lại cảm thấy một bàn tay dán lên rốn, dường như muốn đùa dai nên càng lúc càng hướng lên trên, cho đến khi di chuyển đến đầu ngực lại bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắm.
Tuyên Hoài Phong bị quấy rầy đến tỉnh giấc, nghe thấy ngoài cửa thoang thoảng tiếng chim hót nhưng vẫn nhắm mắt không chịu mở, thở dài, “Anh định cả ngày cứ như vậy, không chịu chấm dứt sao?”
Bạch Tuyết Lam cười mỉm, dùng bả vai huých y, “Đồ sâu lười, mặt trời chiếu lên đến mông rồi đấy, vẫn chưa chịu thức dậy?”
Lúc này Tuyên Hoài Phong mới mở to mắt, vừa nhìn, quả nhiên mặt trời bên ngoài đã hoàn toàn ló dạng, phỏng chừng đã mười một mười hai giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-3-thoi-xan/117852/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.