Bạch Tuyết Lam không còn cách nào khác, đành phải cười nói: “Được, được rồi, là do tôi lo lắng vô cớ. Tuyên sĩ quan, mời ngài ở lại, chỉ là… một lúc nữa có thấy điều gì không vừa mắt thì đừng có giận tôi đấy.”
Tuyên Hoài Phong nói: “Tổng trưởng, ngài cứ việc yên tâm.”
Đặt súng xuống, khoanh tay đứng phía sau Bạch Tuyết Lam.
Không bao lâu, Tôn sĩ quan đã quay lại, báo cáo: “Tổng trưởng, phạm nhân đã được giải tới.”
Vài vệ binh áp giải ba tên phạm nhân đến trước mặt Bạch Tuyết Lam, thét to một tiếng, đá lên đầu gối bọn chúng, khiến cho bọn chúng quỳ xuống, dùng súng trường đặt lên gáy bọn chúng.
Bạch Tuyết Lam cười nói: “Đừng hung dữ như vậy, cất súng đi.” Phất nhẹ tay.
Nhóm vệ binh lập tức thu súng lại, tiếp tục nắm vai bọn chúng như cũ.
Dáng người ba tên phạm nhân rất cao lớn, đại khái khi bị bắt cũng bị đánh một trận nên quần áo cũng có chút rách nát, trên người có mấy vết thương lớn. Chắc chắn mấy vết thương này là do ở trong phòng giam của cục cảnh sát một thời gian nên phải chịu, trên mặt dính tro bụi cùng những vết thương bầm tím, không biết là bị đánh bằng cái gì.
Ở giữa là một tên có đôi lông mày rậm, vóc dáng trung bình, vẻ mặt cũng kiêu ngạo, lúc quỳ lại ngẩng cổ lên, thấy Bạch Tuyến Lam quan sát mình, hắn cũng lập tức giương mắt chống lại Bạch Tuyết Lam, bày ra bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi.
Bộ dạng hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-kim-ngoc-quyen-2-le-kim/1917367/quyen-1-chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.