Trước mắt là bàn ăn thịnh soạn, tính sơ sơ cũng tầm chục món, được phân chia thành hai nhóm riêng biệt và xung quanh có ba nam, một nữ đang ngồi trong bầu không khí im lặng đến mức bí bách.
Tống Nhật Thiên Kim ngồi ở vị trí chính diện, Vương Tuấn Triết ngồi bên trái, Vương Tuấn Hào ở bên phải, tại Thẩm An Nặc là người ngoài, nên không được hai tên đàn ông họ Vương kia cho phép ngồi gần nữ nhân của mình.
Vương Tuấn Triết, anh ta thì oai phong lẫm liệt lắm. Đang chuẩn bị ăn tối, nhưng tư thế ngồi rất chi là ung dung, lưng tựa thành ghế, chân vắt chéo, hai tay nghiễm nhiên khoanh ra trước ngực, cứ như anh đây là gia chủ.
Quá chán nản, Thiên Kim đã lên tiếng:
"Các người nhìn no chưa?"
"Chưa/chưa/chưa!" Tất cả đồng thanh, trừ cô.
"Ok, thế thì tiếp tục nhìn đi. Tôi ăn trước đây ha, cứ tự nhiên!"
Cô bày ra động tác chào mời và tự mình cầm bát xới cơm, lấy đũa gắp thức ăn.
Ngay sau đó, ba con người lặng câm, tỏa ra hàn băng nãy giờ cũng có động thái.
"Em ăn cái này đi! Món này là tôi làm đó, xem có vừa miệng không?" Vương Tuấn Hào chu đáo, gắp cho cô một miếng gỏi bò.
Tất nhiên hành động đó của anh chàng lập tức nhận được ánh mắt bén ngót đến từ Vương Tuấn Triết, ngồi ở đối diện.
Thẩm An Nặc chỉ nhàn nhạt cất tiếng:
"Chị Kim không ăn được thịt bò."
"Vậy sao hồi nãy cậu không nói luôn đi? Để tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tong-doc-chiem-kieu-the/2799771/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.