Giữa đêm, quang cảnh hữu tình, nhiệt độ se se lạnh, khiến con người ta chỉ muốn nằm yên trên giường, ôm chặt lấy một thứ gì đó cho thỏa mãn giấc ngủ.
Trên chiếc giường trong căn phòng của Tống Nhật Thiên Kim, có vẻ như cô cũng muốn như thế, nên hiện tại mới câu cổ ôm mãi người đàn ông đang bất lực ngồi trên giường với tư thế nửa ngồi nửa nằm.
"Tống Nhật Thiên Kim ơi là Tống Nhật Thiên Kim, sao mày ngốc quá vậy chứ? Sao mày yêu mà mày không dám nhận? Để bây giờ mày buồn, khóc, cũng có ai quan tâm mày đâu...ức..."
"Giờ này...người ta ôm nhau ngủ hết rồi, chỉ có mày nằm đây mâu thuẫn các thứ như một con dở hơi. Ngu, mày ngu lắm!"
Vang văng vẳng bên tai Vương Tuấn Triết là những câu từ tự chê bai, tự chất vấn, nặng nhẹ bản thân của người phụ nữ đang trong đà say xỉn đến mụ mị đầu óc.
Thứ cô cảm nhận được là một vật gì đó hơi mềm mềm, cũng cứng cứng, hình như còn có lông, bởi vì nó đang cọ sát vào ngực với cằm của cô.
Mùi hương nam tính thoang thoảng bên cánh mũi, nhưng cô hoàn toàn cho rằng đó là hương tinh dầu trong phòng của mình. Và cái thứ lông lá mà cô nghĩ là tóc của Vương Tuấn Triết, mềm mềm cứng cứng là do cô đang ôm trọn chiếc cổ có yết hầu khẽ chuyển động lên xuống mỗi khi anh nuốt nước bọt.
Cô ôm người ta, chiếm hữu người ta, lại còn tự suy diễn lung tung, trong khi Vương Tuấn Triết vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tong-doc-chiem-kieu-the/2799750/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.