*Chát.
Trên hành lang bệnh viện, bất ngờ vang dội âm thanh đánh người, khiến những người qua lại không khỏi chú ý tới.
Cái tát mà ông Tống dành cho Vương Tuấn Triết cực kỳ dứt khoát, nhanh và mạnh, cũng chính lúc đó Dịch Sâm đứng phía sau đã định hành động đòi lại công bằng cho lão đại của mình, may thay đã được anh kịp thời đưa tay ra hiệu dừng lại.
"Cậu dựa vào đâu mà đem hai đứa con gái của tôi ra thay phiên làm trò đùa, hả? Muốn cưới cô em, nhưng lại thương cô chị, lèo lái hay quá nhỉ?"
Tống Tư Viện chẳng hề câu nệ giữa chốn đông người hay là nơi công cộng, lời lẽ thốt ra chính là muốn mắng nhiếc Vương Tuấn Triết, để anh mất hết thể diện.
Nhưng anh ta thì khác, tâm vẫn vững, lòng vẫn kiên định, cùng câu trả lời:
"Cháu không xem ai là trò đùa cả. Cháu thương Kim và sự thật là không hề muốn cưới Mi làm vợ. Cháu cũng không ép buộc ai, tất cả đều do Mi tự nguyện."
"Cậu nói vậy mà nghe được hả? Nếu đã không thương yêu tiểu Mi, cớ sao còn gieo cho con bé hy vọng?"
"Bởi vì đó là tâm nguyện của Kim. Cháu yêu cô ấy, nhưng cô ấy thà phủ nhận tình cảm của mình cũng muốn đẩy cháu về với người khác. Còn về Mi, cháu chưa hề ép buộc bất cứ một việc gì, có chăng cũng là tự cô ấy cưỡng cầu."
"Cháu có làm gì đi chăng nữa, cũng chỉ vì bảo vệ tình yêu của mình thôi. Và người cháu yêu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tong-doc-chiem-kieu-the/2799719/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.