Chương trước
Chương sau
Vương Tôn lúc này đây nhìn sơ qua toàn bộ Hoắc Thiên Thế Gia, lại nhìn đến Ngũ Lão: "Các ngươi âm thầm cất giữ cái gì bên trong ngọn núi đó, có thể hay không mở ra xem một chút?"

Ngũ Lão sắc mặt đại biến, thanh niên dẫn đầu lại cung kính nói: "Chỉ là một bí cảnh nhỏ, sợ không lọt vào mắt của tiền bối!

Ngũ Lão sắc mặt đại biến, thanh niên dẫn đầu lại cung kính nói: "Chỉ là một bí cảnh nhỏ, sợ không lọt vào mắt của tiền bối!"

Vương Tôn mỉm cười: "Vậy thì chuyện hôm nay đến đây kết thúc, hay là tiếp tục truy cứu?"

Thanh niên khẽ liếc mắt đến Hoắc Triệu

Hoăc Triệu hiểu ý liền sắc mặt khó coi, nhưng giây sau thấy vẻ mặt nghiêm khắc từ phía thanh niên hắn chỉ biết cuối đầu cung kính trước Vương Tôn, hơn nữa còn cười tươi: "Tiền bối, hiếu lầm, tất cả chỉ là hiếu lầm, chuyện này chẳng có gì để truy cứu cả, là tiểu nhân có mắt như mù, tại bắt nhầm tiền bối huynh đệ, hiện tại xin tiền bối có thể lượng thứ bỏ qua!"

Vương Tôn lúc này hừ lạnh mà chấn động không gian, tức giận không nhẹ quát lên: "Thì ra là ngươi bắt nhầm huynh đệ của ta, ta vừa rồi còn nghĩ là con trai ngươi chết thảm, đến nói lý lẽ công đạo, xem ra chuyện này không còn gì bàn nữa, đến, ngươi biết tội của mình không?"

"Tội, ngươi... Ngươi vô sỉ, ngươi còn dám hỏi tội của ta!" Hoắc Triệu không khỏi nhảy dựng lên nghiến răng chỉ tay về phía Vương Tôn, tiếng nói ầm ầm vang vọng

Ngũ Tiên lúc này cũng nhíu mày, một lão già bước đến chắp tay nói: "Tiền bối, ngài đừng nghĩ được nước mà lấn tới, chúng ta năm người cũng không phải ăn chay!"

"Tiền bối, xem ra ngươi không muốn nói lý đi!"



"Tiền bối, ta xin cảnh cáo ngài, Nhân Tiên tại Huyền Linh Giới này cũng không chỉ có một đi!"

Vương Tôn thấy đám người ồn ào cũng không quan tâm, tại hừ lạnh liền kéo theo Lăng Thần bay đến trung tâm ngọn núi lửa

"Không tốt, mau ngăn hắn lại!" Ngũ Lão sắc mặt đại biến, lập tức bùng nổ khí tức, năm đầu Kim Long hư ảnh vạn trượng phóng ra không gian, bầu trời ầm ầm rung chuyển, Đông Vực lập tức lâm vào bóng tối, sấm chớp vang trời, đại dương theo đó ầm ầm dao động

Vương Tôn vừa bay đến, lập tức liền bị Ngũ Long há miệng gầm thét thổi bay, hắn chỉ biết mở không gian đưa

Lăng Thần rời đi: "Lăng Thần, ngươi trước trở về!"

"Tốt!" Lăng Thần nuốt nước bọt liền quay đầu bỏ chạy vào đường hầm không gian mà Vương Tôn mở ra

Theo đó một khắc, Thập Bát Kiếm Tiên cũng xuất hiện tại đây không gian

"Tham kiến Vương Tôn đại nhân!" Thập Bát Kiếm Tiên cung kính nói

Vương Tôn khoé miệng giật giật, sau đó chỉ biết làm quen: "Ùm!"

Ngũ Lão chấn kinh: "Thập Bát Kiếm Tiên?"



Thanh niên lại cười tà: "Đến nhiều thì sao chứ, tại hôm nay tất cả cũng đừng nghĩ rời đi!"

"Được, Ngũ Âm Sát Thiên Trận, mở!"Ngũ Lão cười gằn, hành động quyết đoán, tại năm người đồng thời điểm ngũ đạo chân tiên chi khí hướng đến núi lửa, lập tức núi lửa rung chuyển, năm đạo xúc tua bay lên bầu trời, thoáng cái liền bao phủ hòn đảo mà cấm vào đại địa, năm xúc tua theo đó phân tán thành từng nhánh nhỏ liên kết với nhau tạo thành một kén như kén Tằm mà kết thành tấm lưới, sát khí âm u che phủ, âm khí bao trùm, mùi thối tanh hôi phát tán, chỉ có thể hình dung trận pháp này vô cùng ghê rợn

Thập Bát Kiếm Tiên nhíu mày, tại muốn xông ra điều bị trận pháp khí tức đánh trở lại: "Không tốt, Nhân Tiên cảnh trận pháp!"

Vương Tôn cũng là sắc mặt không khỏi khó coi

Toàn bộ người bên dưới Hoắc Thiên Thế Gia sắc mặt cũng đại biến: "Đó là cái gì, thật đáng sợ!"

Những người cầm lái như trưởng lão, Hoắc Triệu hưng phấn nhếch mép nhìn đến đám người Vương Tôn như người chết: "Dám đến ta Hoắc Thiên Thế Gia náo, các ngươi cũng chỉ có con đường chết, khặc khặc..."

"Ha ha... Xuất thế đi, Ma Thi!" Ngũ Lão hưng phấn cười to, tại không ngừng truyền lực lượng vào trong núi lửa, lập tức một cái cả người xúc tua màu đen sinh vật ngôi lên, toàn thân là hình người lại không có mắt mũi, cơ thể chính là vô cùng vô tận những con dị ký sinh bao phủ, đúng hơn là tế bào biến dị tại ăn xác sống mà sinh, theo con này quái vật với kích thước vạn trượng phá núi mà ra, núi lửa phun trào, bên trong màu dung nham từ hồng sắc đến đen ngòm nước bùn tanh hôi phun ra, vô số hài cốt không ngừng theo đó trào ra lấp đầy hòn đảo, người dân trên đảo chỉ biết hoảng sợ phi lên không trung, một số người thì bị cuốn trôi, một số người thì ngạt thở liền đột tử mà chết, tràng diện thảm thiết vô cùng

"Chạy, mau chạy..." đồng tiếng hét lớn vang lên

Theo đó một số dị sinh vật như những con đỉa bằng bắp tay bắt đầu ngôi lên từ vũng bùn lầy, tại nó bám víu người nào liền ăn mòn cơ thể, trực tiếp khiến người đó thối hoá thành một vũng bùn mà tan rã: "Không..aaa"

"Đó là cái gì?" Toàn bộ người dân nhìn đến chỉ biết lạnh người, theo đó càng lúc có nhiều người bị dị sinh vật nuốt chửng, đến cây cối và đất nước, vạn vật điều bị ăn sạch với tốc độ vô cùng nhanh, bọn chúng bắt đầu tập hợp lại liền sinh ra một đội quân to lớn, sau đó liền không ngừng co rút chảy về cơ thể của Ma Thi, khiến cho Ma Thi khí tức càng thêm cường đại, dần dần bùn lầy tanh hôi trên hòn đảo cũng kéo đến người Ma Thi mà dung hợp, nơi để lại chỉ là tử khí khô cằn, khí tức tanh hôi che phủ không trung
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.