Chương trước
Chương sau
Minh Đạo Tiền nghiêm túc nói: "Hiện tại biên cương nổi loạn tứ phương, làng mạc hoang tàn, chết chóc lầm than, chủ nhân Vạn Bảo Các vạn phần xót xa, muốn ta Nam Thiên Học Phủ hỗ trợ trước đó thời kỳ linh khí hưng thịnh, dẫn dắt vạn tộc những người bị bỏ rơi tại biên cương hướng đến Đông Nam Đảo Hải giao cho Mộng Lai Quốc bảo vệ, tránh một hồi bão kiếp mà hy sinh vô ích!"

"Mộng Lai Quốc, Đông Nam Đảo Hải nơi chim không thèm đậu bao giờ có người lập quốc?" đám người mờ mịt

Minh Đạo Tiền cười nói: "Trước đây không có, nhưng hiện đã có!"

"Ồ, vậy sao?" Tây Long Đế Hoàng khoát tay, không gian mở ra, hồi lâu tìm kiếm cũng thấy được Mộng Lai Quốc,

Tam Thiên Đảo Hải vị trí

Thông qua không gian mà Tây Long Đế Hoàng mở ra, đám người bắt đầu nhìn thấy Tam Thiên Đảo Hải xuất hiện

Phong Quỷ Thành đang được xây dựng, còn thấy cả Dương Lễ đang thư sướng tựa Tinh Nguyên Đằng Thụ giảng dạy đám trẻ tu hành

Nhìn đến Dương Lễ, còn có người dân trong thành đang cực lực xây dựng kiến trúc, đám người chấn động: "Mau xem, thật sự là có người, hơn nữa còn còn đang xây dựng!"

"Đó là người tại Ác Nhân Thành đi, làm sao lại chạy đến đây rồi?" lúc này Tây Long Đế Hoàng nhíu mày nhìn đến

Minh Đạo Tiền, đám đông cũng theo đó nghi hoặc

Minh Đạo Tiền cười nói: "Trước đây là Ác Nhân, nhưng hiện không phải, bọn họ đã bị chủ nhân Vạn Bảo Các ném đến nơi hoang dã này làm tù nhân, vì Mộng Lai Quốc mà phát triển, nếu không các ngươi nghĩ bọn chúng có nhiệt tình làm việc như thế sao, còn tên khát máu Tề Ma kia, hắn có ôn hòa như thế sao?"

"Ố, quả thật rất ôn hòa!" Quét mắt một vòng, rõ ràng bầu không khí Phong Quỷ Thành chỉ có tiếng cười và sự nhàn hạ là ăn với làm, không một chút tranh chấp

"Thập Bát Kiếm Tiên!" đám người thần thức xem một vòng Đông Nam đảo hải, tại thấy ngồi nắng phơi sương mười tám lão giả tại biên giới đảo hải lập tức liền hoảng sợ kêu lên

"Cái gì, tên đó là Vương Tôn Chiến Thần đi, hắn cũng tại Mộng Lai Quốc!" đám người nhìn nằm ngủ trên đá lớn

Vương Tôn thì không khỏi kinh sợ



"Kia, còn có Dược Thần, Huyết Thủ Y Tiên, bọn chúng cũng đến Mộng Lai Quốc?" đám người dần trở nên chấn động khi nhìn đến Dược Thần Cốc hàng ngàn đệ tử và lão Dược Thần, còn có Huyết Thủ Y Tiên tại ngồi bất động như núi trên một hòn đảo hoang

Nam Thiên Đế Hoàng nhíu mày: "Toàn bộ điều là cường giả, vậy mà hiện tại điều trở thành Mộng Lai Quốc thành viên, rốt cuộc chủ nhân thần bí Vạn Bảo Các muốn làm gì?"

Đám người cũng là chăm chú nhìn đến Minh Đạo Tiền

Minh Đạo Tiền cười nói: "Đương nhiên là vì lợi ích chung của Huyền Linh Giới này phát triển!"

"Lợi ích chung Huyền Linh Giới?" đám người không khỏi sững sờ

Minh Đạo Tiền hòà nhã: "Đúng vậy, tương lai linh khí tiến vào thời kỳ hưng thịnh, Huyền Linh Giới phát triển không biết sẽ phát sinh chuyện gì, đại loạn cùng tranh đấu nhất định sẽ không thể tránh khỏi, Tây có Ma Tộc, Bắc có Yêu Tộc, trung tâm bị chúng ta nhân tộc chiếm đoạt mà khiến cho Yêu Tộc và Ma Tộc ghi hận bao đời, nay nếu như linh khí bước vào thời kỳ hưng thịnh, các ngươi nói Yêu Tộc và Ma Tộc sẽ đứng yên hay sao, không, họ sẽ lập tức phát động chiến tranh!"

Đàm gia - Đàm Tố Như nữ tộc trưởng đứng lên chắp tay nói: "Vậy theo Tiền lão, ngươi nói Mộng Lai Quốc sẽ ảnh hưởng gì đến chúng ta lợi ích chung?"

Đám người cũng không khỏi chú tâm lắng nghe

Minh Đạo Tiền thể hiện vai trò trung gian, vai trò của một ngoại giao chậm rãi đặt câu hỏi: "Các vị thử nghĩ, hiện tại Yêu Tộc và Ma Tộc yên lặng là vì cái gì?"

Một lão bà bà chắp tay nói: "Chính là vì chưa thấy lợi ích!"

"Ùm!" toàn bộ người đồng loạt tán thành

Minh Đạo Tiền gật đầu: "Đúng vậy, nên trung tâm Huyền Linh Giới sẽ trở thành miếng bánh lớn, khi thịnh thế nhất định sẽ bị Yêu, Ma nhị tộc chia cắt, chưa kể thiên hạ đại loạn, nhân tộc chúng ta có đủ bình thường hóa quan hệ để cùng nhau ngồi tại đây nói chuyện hay không, hay là tại lợi ích mà điên cuồng chiếm đoạt tài nguyên, hủy diệt đối phương, khiến cho Huyền Linh Giới này theo đó có phải hay không tan rã?"

Nam Thiên Đế Hoàng trầm ngâm rồi nói: "Đúng vậy, sợ là những thể lực nhỏ yếu sẽ không thể tồn tại, cũng có thể các phương nổi loạn, Yêu, Ma nhị tộc thừa cơ xâm chiếm, chúng ta Nhận Tộc lúc này mù quáng theo lợi ích, liệu rằng có đủ bình tĩnh để ngồi xuống đàm phán, e rằng chưa đến thời điểm Ma Tộc và Yêu Tộc xâm chiếm địa phận chúng ta đã tự tan rã!"

Tây Long Đế Hoàng gật đầu: "Không biết dã tâm chủ nhân Vạn Bảo Các là gì, là thực sự vì lợi ích chung hay là muốn âm thầm thâu tóm Huyền Linh Giới, nhưng trước mắt chúng ta không có lý do gì cùng họ xảy ra xung đột, và nếu có, chúng ta cũng không thể làm gì họ được, tại đến một tên Vương Tôn đã đủ đau đầu, hiện tại còn có

Thập Bát Kiếm Tiên, thế lực này đây hiện tại đã đủ chống lại một phương, cán cân này đã sớm một bước hình thành rồi, chưa kể thần bí người là thực có phải Tiên cảnh cường giả, nên bây giờ chúng ta chỉ có thể lợi dụng sự tồn tại của Mộng Lai Quốc mà giành lấy thời cơ vươn mình!"

Đông Hải Đế Hoàng gật đầu nói: "Đúng vậy, thiên địa chuyển biến không phải chúng ta có thể xoay chuyển cục diện, nhân tâm đại loạn là thứ mà không phải chúng ta có thể chi phối, nay nên cần phải có một phương đủ sức ảnh hưởng, khiến cho Ma Tộc, Yêu Tộc, và cả Nhân Tộc chúng ta không dám đem binh xâm phạm bờ cõi tộc khác, giam cầm sự bùng nổ ở mức thấp nhất, lợi dụng thời điểm này nuôi dưỡng sức chiến đấu để đối phó một cục diện xấu nhất không mong muốn xảy ra đối với chúng ta Nhân Tộc sự tồn vong!"



Bắc Hoang Đế Hoàng gật đầu: "Là một người đứng đầu một đế quốc, ta không hy vọng con dân mình liều mạng đánh giết lẫn nhau, nhưng thiên địa xoay chuyển khó mà yên dân, nên nếu có thể, thời điểm này chỉ có thể mặc cho Mộng Lai Quốc vươn mình!"

Liễu Hằng lúc này gật đầu nhìn đến: "Vậy thì cứ theo Tiền lão nói, cho Nam Thiên Học Phủ xuất lực hỗ trợ Mộng Lai Quốc phát triển, hướng biên cương tập hợp nhân lực, nhưng ta nói trước, chuyện này chỉ có thể dừng lại ở việc tập hợp vùng biên cương, không thể vượt qua việc vận động cùng khơi dậy dân tâm, nếu không Liều Hằng ta nhất định sẽ không để yên!"

Đàm Tố Như khế gật đầu: "Đúng vậy, nếu để Nam Thiên Học Phủ đứng ra kêu gọi thì sợ là tương lai sẽ không còn là Nam Thiên Học Phủ do chúng ta cất công xây dựng, mà là trở thành Mộng Lai Quốc cánh tay, nên có thể âm thầm làm thì tốt nhất, không thể để học viên biết rõ nội tình sự tồn tại của Mộng Lai Quốc trong thời gian này!"

"Ùm, đúng vậy!" đám người lục tục gật đầu tán thành

Minh Đạo Tiền chắp tay nói: "Tốt, chỉ là làm việc này cần tài nguyên rất lớn, có thể hay không cho ta ứng trước

Chợ Đen quỹ... Của tháng này lợi ích!"

Đám người có chút khó khăn vẻ mặt

Tây Long Đế Hoàng chậm rãi nói: "Đến nay chưa đến một tháng Chợ Đen hình thành, tuy nhiên Tiền lão có thể rút trước lợi ích thu được, nhưng còn lợi ích của chúng ta nhất định đừng mơ tưởng vây mượn!"

"Đúng vậy, dù sao chúng ta vẫn chưa thu hồi được vốn, cái này chỉ có thể như thế!" đám theo đó vội nói

Minh Đạo Tiền lúc này chỉ biết chắp tay: "Vậy thì theo như các vị nói, nếu không còn gì, vậy thì nghị sự đến đây

ket thuc!"

"Tốt!" Tứ Đế cùng lục tục người theo đó nhanh chóng rời đi, bắt đầu vì thế lực mình chuẩn bị

Lâm Vũ bước ra đại điện với vẻ mặt dị thường đáng sợ, trong lòng thầm nghĩ: "Thời kỳ hưng thịnh sao, xem ra có thể lợi dụng việc này tạo dựng thời cơ, khiến cho tất cả đại loạn, ta Hắc Long Quốc nhất định sẽ có thể vươn mình!"

Lúc này hắn khoé miệng khẽ nhếch, lập tức liền vung tay thả ra vạn trượng Hắc Long hiện ra trên bầu trời, gầm rống liền cưỡi Lâm Vũ rời đi

Minh Đạo Tiền khẽ nhìn từng người rời đi, lão đi tới đi lui thầm nghĩ: "Xem ra tạm thời chỉ có thể như thế, muốn cùng đám lão quái vật này tính toán lợi ích, có mà cắt cỏ cho bò tám ăn năm cũng không thể hái ra ngô!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.