Chương trước
Chương sau
Ngữ Thiên Tùng hài lòng trước sự bùng nổ của những người đến tham gia, sau đó hắn liền khoát tay nói: "Tốt, nhưng trước khi liên minh Trảm Yêu được thành lập, ta xin tuyên bố Trảm Yêu Hội được bắt đầu!"

Rung rung... lúc này theo âm thanh Ngữ Thiên Tùng vừa dứt, toàn bộ quảng trường lâm vào rung động, tại nơi tăm tối phía sâu bên trong Hoàng Kiếm Môn lập tức mở ra một thông đạo, đó là Kiếm Chủng Chi Địa

Minh... âm thanh tiếng kiếm minh vang lên chấn động bầu trời, một đạo kiếm quang xé rách trời đêm mở ra ánh sáng kiếm quang rực sáng

"Đó là Kiếm Chủng Chi Địa hơi thở, kiếm khí thật mạnh!" toàn bộ thượng đài khách mời không khỏi đứng lên kinh ngạc trước một gốc nhỏ nội tình của Hoàng Kiếm Môn, theo đó bên dưới quảng trường những người trẻ cũng không khỏi rung động, và ẩn nấp trong hư không cường giả cũng có một tia kiêng ky, chỉ có đoàn người Tứ Đại Quỷ Vương, Bạch Triệu, Lăng Thần là bất động như núi vẻ mặt, từng cái chờ đợi Vương Tôn một khắc xuất hiện

Theo đó Vương Tôn thân ảnh bên trong Kiếm Chủng Chi Địa cũng lộ diện

"Đó là... Một con rồng, quả thật rất giống kẻ đã hoá Yêu!" toàn bộ quảng trường bắt đầu đưa ánh mắt nhìn đến

Kiểm Chủng Chi Địa nơi đài cao, tại đó cả người Vương Tôn tựa như một Hắc Tử Lôi Minh trong đêm, ánh sáng tím từ các lân giáp phát ra khiến cho hắn trở thành tâm điểm

Ngữ Thiên Tùng lúc này lớn tiếng nói: "Các vị mau nhìn, đó là tên súc sinh đã hoá Yêu, hiện tại đệ tử Vương Mộc Thành của ta sẽ bước vào trong Kiếm Chủng Chi Địa mà trảm đầu nó xuống, vì Nhân Tộc ta thắp sáng Liên Minh Trảm Yêu bước đầu tiên được thành lập, nào, Thành nhi, mau đến đi!"

Vương Mộc Thành lúc này nhận lệnh lập tức liền không kiềm chế được, lớn tiếng nói: "Vâng sư tôn, ta nhất định sẽ lấy máu hắn tế thiên, mở ra Liên Minh Trảm Yêu con đường!"

Dứt tiếng, Vương Mộc Thành liền xuất ra Hoàng Thiên Kiếm, thân ảnh phiêu dật bay thẳng đến chỗ Vương Tôn

"Mau xem, đó là Hoàng Thiên Kiếm, chẳng phải là Hoàng Kiếm Môn bảo vật truyền thừa môn chủ đời kế tiếp, nó vậy mà xuất hiện trên tay của Vương Mộc Thành?" Vô số người lúc này không khỏi mờ mịt

"Đó là điều đương nhiên, Vương đại nhân chính là thiên mệnh chi tử, chỉ là một cái môn chủ chi vị làm sao có thể làm khó được ngài ấy!"

"Phải, Vương Mộc Thành chính là nhân tộc chúng ta thiên mệnh chi tử""

"Vương đại nhân, mau trảm yêu đi"

"Trảm Yêu"

"Trảm Yêu"

Lúc này thấy Vương Mộc Thành còn chưa động, đám người liền không nhịn được sự mong chờ

Ngược lại sự mong chờ, Tam Hoa Đạo Tặc tại một gốc nhỏ trúc lâm nhìn đến mà chết lặng

Kim Hoa nước mắt rơi lã chã, thân thể run rẩy mà gục ngã: "Tại sao không trảm tại hình đài, tại sao không phải là hình đài?"



Hồng Hoa rưng rưng nước mắt, tại căm lặng: "Lẽ nào tất cả công sức của chúng ta là vô nghĩa?"

Mộc Hoa rơi lệ nói: "Lẽ nào sức mạnh mới có thể mang đến sự tự do hay sao, lẽ nào sức mạnh mới là thứ quý giá được thế giới này công nhận hay sao, những kẻ yếu đuối như chúng ta mãi mãi sẽ bị ruồng bỏ hay sao? Ta không cam tâm..."

Vương Mộc Thành lúc này nhìn đến Vương Tôn liền gác kiếm lên cổ hắn mà nghiến răng nói: "Ngươi hôm nay có là Vương Tu hay là Vương Tôn thì cũng phải chết, mối thù phụ mẫu chết thảm cuối cùng ta cũng có thể báo, phụ mẫu trên trời có linh thiên, Vương Mộc Thành có thể trả thù cho hai người rồi, ha ha, chết đi, kẻ nên phải chết, a..."

Vương Mộc Thành hét lớn liền vung lên Hoàng Thiên Kiếm mà trảm xuống...

"Giết đi, giết nó đi..." Đồng thời tiếng ồn không ngừng vang lên

Thời khắc này mọi người điều vô cùng hưng phấn đón chào tinh huyết văng bắn...

Chỉ là đột nhiên bầu trời bạo vỡ, Tứ Đại Quỷ Vương tứ phương xông đến dùng thế không thể đỡ đánh về phía

Kiếm Chủng Chi Địa, bốn huyết trảo trực tiếp lao đến với tốc độ vượt qua không gian mà xuất hiện trước người

Vương Mộc Thành

"Cái gì?" Vương Mộc Thành rung sợ lùi lại

"Hả?" Toàn trường kinh sợ

"Không tốt, có kẻ muốn cướp pháp đài!" vô số thế lực cường giả người hoảng sợ đứng lên muốn ngăn cản

"Không cần thiết..." Ngữ Thiên Tùng mỉm cười khoát tay ngăn cản, và ngay khi toàn bộ không hiểu chuyện gì thì bên trong Kiếm Chủng Chi Địa đánh ra bốn đạo kiếm quang về phía Tứ Đại Quỷ Vương, khiến cho tất cả công kích của họ điều tan biến, theo đó kiếm quang dư lực trực xé mở từng người lòng ngực một lỗ máu lớn

"Phốc phốc..." Tứ Đại Quỷ Vương trực tiếp bị đánh rơi xuống không trung

"Đến đây đi... Ha ha..." Ngữ Thiên Tùng khoát tay liền nằm cả đám ném xuống chân, tại hình đài dẫm đạp mà cười gẵn

Chỉ là chưa dừng lại...

"Nhân Tộc không kẻ nào tốt, Vương huynh, ta đến cứu ngươi đây!" Bạch Triệu lúc này phiêu nhiên bay thẳng đến

Kiếm Chủng Chi Địa



"Hơi thở Yêu Tộc, hắn là Yêu Tộc, quả nhiên là Vương Tôn có cấu kết với Yêu Tộc!" cường giả người lúc này có kẻ nghi ngờ cũng đã tin tưởng

Vù... Kiếm Chủng Chi Địa tiếp tục đánh ra một đạo kiếm quang

"Rống..." Huyết Ma Bạch Hổ đạp bước bay ra hư không, trảo vỗ một cái liền phá vỡ kiếm quang bay đến, tiếp tục hộ úng bên cạnh Bạch Triệu

Chỉ là Bạch Triệu cùng Huyết Ma Bạch Hổ muốn xông đến liền bị bên trong Kiếm Chủng Chi Địa vô số kiếm quang đánh ra, khiến cho hắn một bước cũng không thể bước đến, hơn nữa càng lúc càng rơi vào thế bị động

"Đáng chết, từ bao giờ Nhân Tộc có cường giả đáng sợ như thế..." Bạch Triệu đứng phía sau Huyết Ma Bạch Hổ chỉ biết tức giận gầm thét

"Rống..." Tinh Long cũng theo đó nộ hống một tiếng vang trời, trực tiếp chở theo Tiểu Thiết phá mở không gian muốn xông đến, muốn mở ra một con đường máu

"Nha..." Tiểu Thiết nhe răng gầm lên quét mắt nhìn toàn trường lại không tạo ra một chút khí tức nào

Ong ong... Tử Huyết và Hắc Vân cũng hóá thành huyết phong bay lên

"Lại là Yêu Tộc, ha ha... Kém cỏi như thế sao?" đám người ngẫn ra nhìn đến đội ngũ của Tinh Long

Và ngay khi bọn chúng muốn xông đến, Lâm Vũ chính là mỉm cười bay đến cản trở bước tiến của Tinh Long nhóm tiểu thú: "Hai đầu Yêu Thú này làm toạ kỷ không tệ, Lâm Vũ ta muốn!"

"Là ong sao, Phong Nghĩ Hoàng, lên đi!" Nhạc Đế mỉm cười liền mở ra hồ lô, vô cùng vô tận Phong Nghĩ Hoàng liền xuất hiện bao vây Tử Huyết cùng Hắc Vân

"Ha ha... Tốt, để đám tiểu bối tranh phong cũng không tệ!" Mục Vũ Thanh hưng phấn lớn tiếng nói

Ngữ Thiên Tùng gật đầu, sau đó nhìn đến Kiếm Chủng Chi Địa: "Thành nhi, còn không mau động thủ?"

Vương Mộc Thành ngơ ngác liền muốn tiếp tục

Chỉ là không gian lần này bên ngoài Kiếm Chủng Chi Địa lại mở ra, một cái Lăng Thiên Phi Thương chính là mang theo cuồng bạo ý chí xuất thế, Lăng Thần gầm thét phá tan không gian mà liều mạng xuất hiện: "Lão đại, nếu chết thì cùng nhau chết, ta đến đây..."

Tam Hoa Đạo Tặc nhìn đến liền hưng phấn: "Tiểu Thiết, Lăng Thần!"

Kim Hoa nghĩ nghĩ liền đau đớn mắng chửi: "Đúng là ngu xuẩn, ngu xuẩn, các ngươi là muốn lấy trứng chọi đá sao?"

Hồng Hoa, Mộc Hoa run rẩy không biết nói gì, chỉ có thể nhìn Tiểu Thiết đồng bọn cùng Lăng Thần ngu ngốc xông đến chịu chết, còn bọn họ thì có cách suy nghĩ riêng, con đường riêng

Kim Hoa nghiến răng mà gào khóc: "Xin lỗi, hu hu... đạo của chúng ta là Đạo Tặc, đánh không được, chỉ có thể cướp, cướp tài nguyên, cướp cả mạng sống, chỉ cần chờ đợi, tương lai chúng ta nhất định sẽ có thể dùng tiền tài giết sạch kẻ thù, các ngươi yên tâm, các ngươi sẽ không hy sinh vô ích, chúng ta sẽ nhớ mãi đến các ngươi, đúc tượng cho các ngươi, ngày ngày cho thiên hạ cúng bái""
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.