Chương trước
Chương sau
Thập Đại Ác Đồ đi đầu một hắc y nhân: "Tứ Đại Quỷ Vương, các ngươi đã chạy được thì sao còn dám quay lại, đúng là ngu xuẩn, giống như tên sư tôn Thạch Thất của các ngươi, có thể chạy được lại không chạy, cùng chúng ta liều mạng đến hơi thở cuối cùng chỉ để cứu sống những kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ như các ngươi, ha ha..."

Tứ Đại Quỷ Vương trước cái chết cận kề chỉ biết cười lạnh

Đại Quỷ ánh mắt sát khí lộ rõ nhìn đến Thập Đại Ác Đồ: "Vốn dĩ trước đây Phong Quỷ Thành còn có tên gọi là

Thiên Đường Của Quỷ, nơi đây thu nhận những kẻ bị thế giới này ruồng bỏ, những kẻ sinh ra đã lập dị như chúng ta, tại đây chúng ta điều như nhau, có cuộc sống không phân biệt đối xử, ngày ngày điều là hạnh phúc, là các ngươi đã hủy đi tất cả, đến chiếm đoạt cùng phóng hỏa và tàn sát thành trì, khiến cho tất cả thành quả hai mươi năm của sư tôn ta nhọc tâm lập nên, khiến cho vô số sinh linh mang theo hy vọng về tương lai chết thảm, ha ha...

Là các ngươi đã phá hủy tất cả, các ngươi là người, chúng ta là quỷ, giết, đến giết chúng ta đi, hỡi những kẻ hoàn thiện, những kẻ sinh ra đã có một bộ mặt xinh đẹp nhưng lại mang lớp người dạ thú, ha ha..."

Lúc này bên ngoài vây xem người cười nhạo: "Thì ra đây là những kẻ man rợ từng sống tại Phong Quỷ Thành, đúng là xấu xí, cặn bã, nên chết là đúng, sống được đến hiện tại đúng là phí tài nguyên của thiên, chết đi cũng sợ là phí chỗ của địa, nên đốt cháy tất cả là đúng!"

"Phải, thiêu đốt bọn chúng đi, ha ha..." tiếng cười nhạo bùng nổ âm thanh

"Khặc khặc... như các ngươi mong muốn!" mười tên Thập Đại Ác Đồ bàn tay bùng lên hắc ám hoa diễm, lập tức liền đánh lên người của Tứ Đại Quỷ Vương

Lập tức không gian bị thiêu đốt, Tứ Đại Quỷ Vương cơ thể lập tức liền nhanh chóng muốn bị đốt thành tro bụi

Tứ Quỷ cười ngây ngô mà đứng lên trước hoa diễm nóng chảy: "Hề hề, có thể gặp lại Thạch Thất, có thể gặp lại sư tôn, tốt a!"

"Phải, có thể gặp lại sư tôn!" Tam Quỷ mỉm cười nói

"Hừm, ta muốn kẹo, chỉ có sư tôn là tốt nhất!" Nhị Quỷ đáng yêu nói

"Ha ha... Sư tôn, là đồ nhi bất tài, là đồ nhi vô dụng, là ta ngu xuẩn, ta không nên mang theo đám sư muội sư đệ đánh đây, aaaaa..." Đại Quỷ trước khi tan biến mà kêu gào trong sự hối hận



"Ha ha... Cháy, cháy chết bọn chúng, thiêu đốt rác rưởi đi" đám đông cuồng nhiệt cười to

"Dừng lại được rồi!" đột nhiên Vương Tôn mỉm cười nhìn Thập Đại Ác Nhân nói

Thập Đại Ác Nhân nhíu mày liền không thèm quan tâm đến Vương Tôn

"Ha ha... Không quan tâm đến ta sao, tốt, tốt!" Vương Tôn sảng khoái cười to, ly trà trên tay vung ra liền tưới lên người Tứ Đại Quỷ Vương, thất thải tinh quang loé lên lập tức bao phủ đám người vào trong, xèo một tiếng, hắc ám hoa diễm lập tức liền bị dập tắt, theo đó từng cái quỷ vương ngã xuống liền hô hấp dồn dập nhìn đến Vương Tôn bằng ánh mắt kỳ lạ

"Hả, muốn chết!" một hắc y nhân trong Thập Đại Ác Đồ kinh dị, lập tức liền lao đến chụp lấy yết hầu Vương Tôn

Chỉ là hắn có cố bóp như thế nào cũng không thế bóp được nát cố Vương Tôn như tưởng tượng

"Lão thất, làm sao không xử lý hắn đi?" Chín người còn lại nhìn đến mà nghi hoặc

"Là hắn..." lão thất quay lại muốn nói gì, thì đột nhiên khó hiểu nhìn chín người kia, các ngươi vì sao vẻ mặt lại biến sắc a

"Lão thất cẩn thận!" chín người vội gào lên, đồng loạt liền hướng đến Vương Tôn mà đánh tới

Tên lão thất cũng biết có điều không đúng, lúc này quay lại chỉ thấy Vương Tôn tại vẫn mỉm cười với hắn, lão thất còn không hiểu chuyện gì, đỉnh đầu của hắn từ đâu xuất hiện tại Hoa Thiên Thần Kiếm lập tức liền cắm xuống, hỏa diễm bùng phát lập tức liền thiêu đốt hắn đến sắc mặt vặn vẹo, ngã gục xuống mà kêu gào thống khố

"A... Không... Cứu ta, kiếm này là hồn khí, linh hồn ta... aaaaa..." Lão Thất kêu gào trong tuyệt vọng

"Không..." chín người kia cũng đã đến, ngay lập tức liền kinh hoàng chuyển sang tức giận, từng cái huyết hồng khí tức không giữ lại mà bùng nổ, lập tức một làn huyết quang quét qua, toàn bộ xung quanh kiến trúc lập tức liền tan biến, người bị trúng phải từng cái như bị sâu đục thân, đau đớn mà thét thảm không ngừng

Tinh Long vung cánh, lập tức liền bảo vệ đám Tiểu Thiết bên trong, chủ quán trà sợ hãi mà cắn răng mở ra hết sức bình sinh duy trì phòng hộ lòng giam hoàng kim

"Đây?" Tứ Đại Quỷ Vương từng cái ngơ ngác không thôi, một màn đến một màn, khiến cho họ chấn động rồi



"Đến" Vương Tôn lập tức liền vung tay cách không nắm lấy Tứ Đại Quỷ Vương ném vào trong trà quán

"Hả?" Chủ quán ngây ngốc nhìn đến, người trong tửu lâu thì sợ hãi tê người từng cái cách xa Tứ Đại Quỷ Vương

"Ngươi đáng chết..." chín người Ác Đồ bàn tay phải loé lên trảo ưng sắc bén, huyết sắc tinh quang hội tụ đưa ra hướng đến Vương đầu lâu, tim, huyệt Bách Hội,... Từng cái điều là chí mạng điểm yếu

Vương Tôn lúc này nhìn đến còn lại chín tên ác đồ, hắn một chút lo lắng cũng không có, cả người bùng nổ Hắc Tử Lôi Đình khí tức chấn động không gian, xung quanh hắn đứng từng hố đen xuyên thấu liền có thể thấy sức mạnh đã vượt qua nơi đây linh giới chịu đựng, trực tiếp bị đưa đến cao hơn vị diện tiếp nhận sự cuồng phá

Trước chín huyết sắc đại trảo sắc bén, Vương Tôn cơ thể phóng ra một đạo kiếm quang Băng Thiên Thần Kiếm, bên cạnh vừa giết Ác Đồ là Hoa Thiên Thần Kiếm, hoa quang kiếm ảnh cùng hàn băng kiếm ảnh theo đó loé lên mà cản trở chín tên Thập Đại Ác Đồ công kích, tại đây mặt đất trung tâm nơi giao nhau lực lượng trực tiếp bùng nổ lực phản chấn mang tính hủy diệt bao phủ phạm vi vạn trượng, mọi thứ bên trong lập tức tan nát thành bình địa, người vây xem xung quanh trực tiếp bị chấn bạo thành mưa máu, những người buôn bán trong phố lập tức liền bị đánh trọng thương

Đám trẻ nhỏ rượt đuổi tận ngoài thành ngơ ngác, người bán quan tài mỉm cười vung tay lên liền thu đám nhỏ bỏ vào quan tài bảo vệ: "Ha ha... Ai nói quan tài chỉ dành cho người chết, lúc cần dùng được, ngay cả người sống điều có thể thu!"

Lão thầy đồ vì bảo vệ khách nhân mà phải bất đắc dĩ vung bút mực họạ ra phòng hộ kiên cố: "Khách nhân, chữ nhẫn của ngươi yêu cầu, lão phu nhất thời không thể hoạ ra!"

Người bán thịt yêu thú lúc này hừ lạnh, con dao lớn ném lên liền rơi xuống tấm thớt, lập tức như mở ra bức tường dày linh lực hộ thuẫn, bảo vệ vài nữ phụ trung niên tránh được đại nạn lâm đầu

"Chạy... Mau chạy..." Trong thành theo đó bắt đầu hỗn loạn tiếng kêu gào thất thanh

"Có giỏi thì đuổi theo ta, ha ha..." Vương Tôn cơ thể Hắc Tử Lôi Đình bạo phóng, chín tia lôi đình cuồng bạo đánh ra liền chấn lui đám người, theo đó hắn đạp địa liền bước lên không trung bầu trời mà xuyên qua vô tận mây trắng, theo đó Băng Hoa Thần Kiếm hai thanh tách rời đối thủ liền bay lên đuổi theo chủ nhân, bạch quang và hồng quang theo đó rực sáng bầu trời

Chín người Thập Đại Ác Đồ ánh mắt nhìn nhau liền gật đầu đuổi theo, bọn họ vừa rồi chỉ là thử chiêu thức giao nhau, tại chết đi lão thất chính là khinh địch, hơn nữa còn là đại địch

Tại bầu trời đang đuổi theo, lão đại của chúng khẽ căn dặn: "Tên nhóc kia bề ngoài yếu đuối, tu vi căn cơ hỗn loạn, nhưng hồn lực dị thường khủng bố, rất có thể đã vượt qua Bán Tiên một bước, là như chúng ta Chuẩn Tiên ẩn tàng tu vi, các ngươi chút nữa nhất định phải thật sự cẩn thận với hắn, nếu không Lão Thất cái chết là kết cục"

"Rõ!" đám người phía sau chấn kinh, lập tức liền đề thăng sự cảnh giác, huyết khí bắt đầu hội tụ xung quanh cơ thể tạo ra phòng hộ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.