Chương trước
Chương sau
Bạch Triệu giật mình nhìn đến bầu trời, sau đó đuổi theo Vương Tôn mà hô lớn: "Phụ thân, là hiểu lầm, đây là..."

Chỉ là Bạch Triệu chưa kịp giải thích, Bạch Chiến liền một trảo đánh bay: "Cút, Bạch Hổ Tộc chúng ta sinh ra để chiến đấu, ngươi vậy mà cuối đầu trước một nhân tộc, sau chuyện này, ta nhất định sẽ phế vương của ngươi"

"Phốc..." Bạch Triệu bị đánh rớt xuống không trung, đùng một tiếng liền nằm trong phế tích, miệng phun một ngụm máu, lại tức giận không nhẹ

"Đáng chết lão già, ta nhịn ngươi đã lâu rồi, Huyết Ma Bạch Hổ, lên cho ta, hôm nay ta nhất định sẽ lật đổ vương quyền" Bạch Triệu tức giận nộ quát, cả người huyết khí bùng nổ mà chỉ huy Huyết Ma Bạch Hổ tấn công Bạch Chiến

"Rống..." Huyết Ma Bạch Hổ lập tức toàn thân bùng nổ khí tức, Bán Tiên cường giả hàng thật giá thật đạp bước bay lên không trung mà vượt qua Vương Tôn, tại thân thể không ngừng bạo trướng kích thước đến vạn trượng, trực tiếp lao đến cùng Bạch Chiến ấu đả, đánh lão bay ra không gian, cùng nhau đánh đến bầu trời rạn nứt, tiếng gầm rú lẫn âm thanh bạo chấn, sóng xung kích càn quét tứ phương, khiến người nhìn sợ hãi tê dại da đầu

"Hô hô!" Vương Tôn sợ hãi bỏ chạy trở về hội tụ với Tinh Long nhóm tiểu thú

"Nha nha!" Tiểu Thiết cũng từ phế tích bò ra, lại thừa cơ chạy đến bò lên người Tinh Long mà chiếm đoạt lấy vị trí tối thượng

"Bạch Vô Huyết, ngươi còn sống?" Bạch Chiến kinh sợ nhìn đến Huyết Ma Bạch Hổ, rõ ràng là lão tại đánh không lên với Huyết Ma Bạch Hổ, bởi lẽ Huyết Ma Bạch Hổ đánh chính là không cần mạng, còn trước đây Huyết Ma thật sự không biết vận dụng sức mạnh này, là Bạch Hổ lấy chiến nuôi chiến thiên phú

Và câu trả lời của Huyết Ma Bạch Hổ chính là vã mặt, trực tiếp vỗ một cái như trời giáng mà xét nát không trung đánh cho Bạch Chiến đôi mắt nổ đom đốm

"Phốc..." Bạch Chiến cơ thể bị đánh bay, miệng phun máu không ngừng, lại run rẩy liếc mắt nhìn đến Bạch Triệu

"Triệu nhi, là ngươi, ngươi điều khiển Bạch Vô Huyết?" Bạch Chiến kinh sợ vừa đánh trả vừa truy hỏi

"Đúng vậy, hôm nay ta sẽ cho lão biết vương không thể mạo phạm!" Bạch Triệu sát khí phun trào

"Ngươi..." Bạch Chiến tức giận đến xanh mặt, sau đó liền bị Huyết Ma Bạch Hổ đánh đến tối sầm mặt mũi



"Tiểu hỗn đản, quốc là do ta ban, mệnh là do ta sinh, ngươi vậy mà dám phản nghịch ta, ngươi chính là nghịch tử!" Bạch Chiến tức giận gào lên

Bạch Triệu cười găn, sát khí bùng nố: "Ha ha... Từ xưa đến nay đại mộng bá vương có kẻ nào tâm không vững như núi thái sơn, kẻ mạo phạm vương mới là tội thần, chờ đi, Hoang Uyên Cấm Địa lão Kim Quy kia ta cũng sẽ kéo ra tháo xuống mai rùa của hắn!"

"Ngươi... Ngươi...tiểu tử ngươi lại dám khiêu chiến cả Hoang Uyên Cấm Địa, ta đây ngược lại không dám a, Ha ha... Ta thua, ngươi thắng rồi tiểu tử, mau cho tên này dừng tay lại đi!" Bạch Chiến tức giận, sau đó liền cười to nói, hắn phục, phục rồi

"Huyết Ma Bạch Hổ, trở về!" Bạch Triệu vung tay lập tức liền triệu hồi Huyết Ma Bạch Hổ đến bên cạnh

Théo đó Bạch Chiến cũng hóá thành một thanh niên bạch y mà từ bầu trời bay xuống một cách phiêu dật, nhìn đến Bạch Triệu dương tự đắc hắn liền tức giận liền bay đến vỗ vào đầu hắn một cái: "Nghịch tử, ngươi còn đắc ý"

"Ta..." Bạch Triệu tức giận muốn nói

"Ta, nói chuyện với ta mà ngươi dám lên giọng, ta cho ngươi chết!" Bạch Chiến tức giận liền lập tức vỗ xuống đầu

Bạch Triệu một cái

Bạch Triệu lúc này nhe răng nhìn đến sau đó sắc mặt liền tối sầm, Bạch Chiến theo đó lại vỗ lên đầu hắn một cái chát

Năm lần bảy lượt bị đánh đến ngu muội, Bạch Triệu ủy khuất cuối đầu chắp tay nói: "Tham kiến phụ thân!"

Bạch Chiến hừ lạnh một tiếng liền không để ý đến hắn, lại nhìn đến cách đó không xa Vương Tôn mà nói: "Trước đây hiếu tử của ta nó rất tốt, rất biết nghe lời!"

Vương Tôn vuốt vuốt mũi, sau đó liền chỉ tay đến Huyết Ma Bạch Hổ: "Ta là người chính chắn, rất có thể nhi tử ngươi học xấu từ cái đó Huyết Ma Bạch Hổ!"



Bạch Chiến hừ lạnh: "Ta đâu có nói ngươi dạy hư nhi tử của ta, xem ra là ngươi có tật giật mình!"

Vương Tôn nghe thấy liền không vui, nhưng không thể phản biện

"Hừ, đi đến đâu náo loạn đến đó, nói đi, ngươi lần này đến Bạch Hổ Quốc của ta làm gì?" Bạch Chiến ngạo khí hỏi

Bạch Triệu lúc này đứng ra phân minh: "Phụ thân, Vương huynh là đến Bạch Hổ Quốc kết minh, hơn nữa còn giúp

Bạch Hổ Quốc tránh khỏi Huyết Ma Bạch Hổ đồ sát, là chúng ta ân nhân, còn có..."

"Còn có cái gì?" Bạch Chiến nghe được một nửa liền tức giận hỏi

Bạch Triệu ngốc đầu lên ngạo khí nói: "Còn có Bạch Hổ Quốc này là của... của nhi tử"

"Ngươi... Ngươi tốt, đủ lông đủ cánh, vào trong kể lại từ đầu đến cuối sự việc cho ta!" Bạch Chiến tức giận không nhẹ, sau đó liền quay đầu hướng đến Bạch Hổ Điện

Lại nói lúc này Bạch Chiến nhìn Vương Tôn cả đám muốn bỏ chạy liền ho khan nói: "Gần đây Bạch Hổ Tộc bí cảnh sắp mở, xem ra bảo vật không ít!".

Vương Tôn nghe vậy liền sáng mắt, lập tức liền gian xảo vẻ mặt mà chuyển hướng đuổi theo đám người đến Bạch Hổ Điện

Bạch Triệu quay lưng lại nói với người trung niên giữ thành: "Bạch Phúc, từ nay ngươi đến tiếp quản Bạch Hổ Vệ Quân vị trí, nhanh chóng phục hồi lại Bạch Hổ Tộc chúng ta căn cơ là nhiệm vụ hàng đầu!"

"Rõ, đa tạ đại vương tin tưởng, thần nhất định cố gắng hết mình làm việc!" Bạch Phúc lập tức liền quỳ xuống nhận lệnh

"Tốt, có việc gì cứ đến Bạch Hổ Điện tìm ta!" Bạch Triệu vỗ vai Bạch Phúc liền nhảy lên lưng Huyết Ma Bạch Hồ rời đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.