Thời gian một lúc qua đi, Hắc Huyết Tà Long sau khi trúc đi nỗi lòng khó nói liền chậm rãi đưa ánh mắt nhìn đến
Vương Tôn
Vương Tôn cảm thấy có chút sợ hãi mà lùi lại, đây là một sinh vật có thể hủy diệt tinh cầu, hắn chỉ là nhỏ bé thân thể, còn có, hắn còn rất yêu đời, từng ngụm nước bọt cứ thế nuốt xuống
Nhưng ngay khi Vương Tôn cho rằng Hắc Huyết Tà Long sẽ đối với hắn bất lợi... thì chính là thân thể của Hắc
Huyết Tà Long cứ thế từ không trung rơi xuống mặt đất với với bộ dạng không hề báo trước
Sau khi rơi xuống một cái... đùng âm thanh, Vương Tôn lúc này mới thực sự nhân ra cái này Hắc Huyết Tà Long cũng là không đáng xem trọng, thể là khóe miệng không khỏi giật giật, sau đó liền tức giận bay vào phế tích:
"Đáng chết, lại dám dọa sợ ta như thế, để xem ngươi là thế nào hình dạng, là nướng hay xào chín sẽ ngon!"
Vù... Mang theo Tiểu Thiết và hai con ong nhỏ, Vương liền đáp xuống phể tích, lại nói thân hình Hắc Huyết Tà Long chính là suy yếu vô cùng, chiếc bụng nhỏ kia còn không ngừng kêu lên những tiếng nguyên thủy của kẻ đói
bung
Vương Tôn vừa đến liền không khỏi ngây ngốc, ngươi đây quậy cho long trời lở đất rồi lăn ra đói bụng sao?
Hơn nữa Hắc Huyết Tà Long còn nhìn đến hắn bằng ánh mắt tội nghiệp
"Ngươi đói bụng?" Vương Tôn tò mò hỏi
"Ngừ..." Hắc Huyết Tà Long lúc này vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3645901/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.