Ma Thần bắt đầu nôn nóng: "Tiểu hòa thượng, ngươi... ngươi rốt cuộc là dùng cách gì có thể tháo ra tỏa hồn liên, tiểu hòa thượng, mau nói, ta sẽ ban cho ngươi vô tận lực lượng, tiểu hòa thượng!"
Tiếng nói của Ma Thần dần dần trở thành sự hối thúc và rồi gầm thét
Vô Nhai khẽ nói, hòa vào tiếng rõ mỏ là từng âm sắc mang đạo vận vang lên: "Tỏa hồn liên là giam cầm linh hồn, tiểu tăng ngược lại là phàm nhân cơ thể, đương nhiên sẽ không bị ảnh hưởng, thí chủ cũng có thể giống như tiểu tăng, trở thành phàm nhân, trói buộc trên người theo đó cũng có thể tự động tháo rời."
Ma Thần như nghe chuyện cười một dạng điên cuồng cười to: "Ha ha... phàm nhân, phàm nhân là cái thá gì, là sâu kiến hay sao, trở về đó để chịu đựng sự thống khổ, bị chà đạp hay sao, ngươi không biết ta đạt được thành tựu như ngày hôm nay chính là đổ qua bao nhiêu sương máu, ngươi không hiểu, sâu kiến như ngươi sẽ không hiểu..."
Vô Nhai tò mò: "Tiểu tăng ngược lại không hiểu, nếu quay lại phàm nhân, thì thí chủ sẽ bị những thống khổ gì, bị chà đạp như thể nào, thật sự nếu là như thí chủ nói, vậy tiểu tăng sẽ rời đi thì hơn!"
"Phàm nhân sao, thống khổ sao, tra tấn sao?"
Ma Thần lúc này ký ức không khỏi kéo về tuổi thơ
Ma Sơn Trang
Đó là một nơi sơn trang vô cùng lớn, tứ cảnh hoa tươi, thác nước chảy rì tào, muôn vàn chim đậu, hắn tại chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3644133/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.