Chương trước
Chương sau
"Nhân... Loại... ngươi dám lợi dụng hắc diễm của ta để tu luyện, thật kinh tởm, trên đời này ngươi chính là kẻ đầu tiên dám khiêu khích ta" Cửu Diễm Giao Long đột nhiên lúc này không khỏi run rẩy mà phun ra tiếng người, nó vô cùng nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương Tôn

"Ô, vậy mà còn biết nói chuyện, vừa hay ta có chút việc muốn nhờ, chính là Ngũ Bì Tâm Cương Quyết của ta đã luyện xong Cương Ngoại, Cương Nội, Cương Tâm, chỉ kém một bước nữa là Cương Tinh, lúc đó liền có thể nhập môn công pháp, ha ha... Ngươi, còn hoa diễm hay không một chút nướng, nhưng hoa lực phải so với trước mạnh một điểm nha, lại trước đó vẫn xin đa tạ, đa tạ a, ha ha!" Vương Tôn chắp tay đa tạ bộ dạng hèn mọn hướng đến

Cửu Diễm Giao Long như thân huynh đệ

"Đáng chết... Hoa không diệt được ngươi, vậy thì dùng lực!" Cửu Diễm Giao Long nói xong liền gầm một tiếng, cánh khẽ vỗ một cái liền trực tiếp xuất hiện trước mặt Vương Tôn, hắc trảo sắc bén đưa ra liền muốn tóm Vương Tôn

"Hừ!" Vương Tôn hừ nhẹ, toàn thân Hắc Tử Lôi Đình khí tức chợt động liền thoát khỏi Cửu Diễm Giao Long một kích

Chỉ là hắn đã quá ngây thơ khi dùng hai cách như nhau né tránh, lúc này chiếc đuôi dài của Cửu Diễm Giao Long khẽ quất ngang một cái phạch, nghe rõ một tiếng tan nát cõi lòng, Vương Tôn trực tiếp bị đánh đứt làm hai đoạn, eo một nơi, thân một nơi, tinh huyết phun ra như suối, theo đó Cửu Diễm Giao Long một đầu liền há miệng ra nuốt lấy một nửa cơ thể Vương Tôn vào nó bụng

"Mhèm!" khẽ liếm môi, Cửu Diễm Giao Long chậm rãi bước lên hướng về phía Vương Tôn

"Phốc... ọc ọc!" Vương Tôn phần trên miệng nôn máu dữ dội, ánh mắt có phần lạnh lẽo nhìn nhìn đến Cửu Diễm Giao Long đang tiến tới

"Thế nào, chẳng phải một giây trước rất kêu ngạo hay sao, khặc khặc, kêu ngạo ta xem nào, lại nói mùi vị không tệ!" Chín chiếc đầu Cửu Diễm Giao Long đồng thanh nói cười mỉa mai mà vang vọng không trung

Bất đắc dĩ, Vương Tôn nửa thân dưới bùng nổ Hắc Tử Lôi Đình gây dựng hai chân, eo thân kết nối lần nữa đứng lên đối diện với Cửu Diễm Giao Long mà nói: "Mùi vị đương nhiên là không tệ, đại tiện và tiểu tiện nhiều năm tích góp điều một lần cho ngươi!"

"Hả?" Cửu Diễm Giao Long thoáng sững sờ, nhưng giây sau chín đầu liền ho khan sặc sụa

"Đáng... Chết, hạ lưu, ta muốn giết ngươi" Cửu Diễm Giao Long vô pháp nhả ra, chỉ biết bạo khởi tức giận, rống to một tiếng, thân thể liền tựa như tàn ảnh, xuất hiện liền trước mặt Vương Tôn, chín đầu há to liền muốn cùng nhau nuốt chửng Vương Tôn

Vương Tôn đứng trước chín cái miệng to như con sông nhỏ phun ra nước bọt nhếch nhác điều không sợ hãi, thân ảnh một đường bay lên liền xuất ra Băng Hoa Kiếm hướng lấy một cái đầu thứ ba mà trảm

"Keng" hoả diễm nổ ra như sắc thép va chạm, Vương Tôn lập tức bị phản chấn mà bay xa, cả người như lưu tinh rơi xuống đất, đùng một tiếng liền bị vùi lấp vào đại địa



Cửu Diễm Giao Long hung tàn mười tám ánh mắt điều hướng Vương Tôn mà tập trung, khi hắn vừa bay thì nó đã sớm đuổi theo không buông, khi Vương Tôn vừa va xuống đại địa, nó đã đưa móng vuốt mà tóm lấy Vương Tôn lên trên, tại trung tâm đầu, hai mắt cao cao tại thượng nhìn đến thảm hại Vương Tôn

"Khặc khặc... Ngươi thua rồi!" Cửu Diềm Giao Long khẽ liếm Vương Tôn khuôn mặt, sau đó liền bỏ vào miệng mà nuốt chửng vào trong

"Lão đại???" Tiểu Mộc ngơ ngác nhìn Vương Tôn bị nuốt sống, nó lại bất lực cứu lấy, đau xót sao? nó phải diễn tả như thế nào đây, có lẽ đây là hình ảnh quen thuộc sau nhiều năm nó tồn tại, sinh tử chỉ là như thế thoáng đến rồi đi, nó chỉ biết nhìn đến tương lai

"Đến lượt ngươi, kẻ nô lệ cho Nhân Tộc đê tiện, Tuế Nguyệt Mộc Nhân!" Cửu Diễm Giao Long lúc này ánh mắt lăng lệ nhìn đến đang chật vật Tiểu Mộc mà nói

Trong biển lửa, Tiểu Mộc chỉ biết căng răng bảo hộ đám người, trước câu hỏi của Cửu Diễm Giao Long, Tiểu Mộc chỉ cười lạnh: "Nếu ngươi gọi ta là Tuế Nguyệt Mộc Nhân, chẳng lẽ không sợ ta dùng Tuế Nguyệt lên người của ngươi!"

"Ngươi..." Cửu Diễm Giao Long thoáng ngần ngại, nhưng giây sau nó liền cười gẵn

"Ha ha... Nực cười, hiện tại ta sức mạnh đã vượt qua ngươi, muốn dùng tiểu xảo đó lên người của ta, vậy thì xem lại thực lực của ngươi đi, vô dụng, ha ha!"

"Đúng là không thể dùng lên người của ngươi, nhưng ta có thể dùng lên người của bọn họ!" Tiểu Mộc đột nhiên quay lưng lại nhìn đám người Tam Hoa Đạo Tặc cũng như toàn thể người tại đây, lục quang thoáng liền bao trùm đám người vào bên trong, thoáng chốc...

Chỉ thấy đám người tại nhanh chóng trưởng thành, mái tóc liền nhanh dài ra, khí tức hùng hậu lan tỏa, từng người ấn ký trên mi tâm điều nhanh phát sáng rực rỡ

"Ngu ngốc, tại áp chế tu vi, ta chính là vô địch cùng cấp, huống hồ đám người không bằng gà đất chó sành kia thì làm được gì ta, vẫn là ngươi nên từ bỏ thì hơn, dâng hiến cơ thể mình cho ta, ha ha..." Cửu Diễm Giao Long nói thì nói, nhưng cơ hội không thể bỏ qua, thoáng một cái liền xuất hiện trước mặt Tiểu Mộc, chín đầu đồng thời cắn đến

"Hừ!" Tiểu Mộc lập tức biến thành Quái Nhân Thụ Mộc, nhưng theo đó cơ thể điều bị tươi sống xé tan chín khối, cả người nó sụp đổ, hai tay mất đi, bụng, lưng điều muốn đứt lĩa mà ra, nhưng nó vẫn cắn răng ôm lấy đoàn người bảo vệ vào trong

"Rạch!" lúc này hai trảo Cửu Diễm Giao Long phía sau tươi sống xé Tiểu Mộc làm hai phần, vô số năng lượng bên trong theo đó ầm ầm đứt đoạn, cơ thể Tiểu Mộc theo đó run rẩy kịch liệt

"Chỉ một chút nữa thôi..." Đôi mắt Tiểu Mộc dần khép lại, nhưng lục quang bao phủ đám người không hề suy giảm, toàn bộ điều dâng hiến cho tương lai
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.