Chương trước
Chương sau
Tiếp đến là Mộc Uyển Thanh, nàng khẽ vung ra túi gắm lục sắc tại thắt lưng, sau đó liền ném lên thiên khung, trực tiếp túi gắm mở ra liền nuốt chửng Ma Thần Mộ Bia vào trong: "Bích Di Càn Khôn, mở!"

Nhóm người Hợp Hoang Tông lúc này bạo loạn: "Cái đó túi, cái đó túi chẳng phải là tông chủ giao cho Mộng Như tỷ hay sao?"

"Đáng chết, lại dám thâu đồ của Hợp Hoang Tông chúng ta, nữ nhân này thật ghê tởm!" Mộng Như nấm đấm khẽ siết chặt

Hồ Mộng Tình cũng đã động, nàng khẽ mỉm cười liền lấy ra một cái Tiên Linh Bảo Bình, tại Tiên Linh Bảo Bình vừa ra liền bay lên không trung, một đạo thánh khiết quang mang lập tức tỏa ra liền trấn áp bên dưới âm u quỷ khí, tại khiến lòng người nhanh chống trở nên thanh tịnh

"Thật đẹp!" toàn bộ người trên bí cảnh, là ma nhân hay nhân tộc điều nhanh đưa ánh mắt nhìn đến tinh quang từ

Tiên Linh Bảo Bình tỏa ra, nhìn nó chậm rãi tại từng chút một thu lấy Ma Thần Mộ Bia vào trong không gian

Thương Sinh Đạo Môn, tại thứ tám bậc thang, Tử Thiền rơi nước mắt tủi thân: "Sư tôn, là ta không bảo vệ được

Tiên Linh Bảo Bình!"

Sư muội, sư đệ tức giận không nhẹ nhìn lấy Hồ Mộng Tình, lại nhìn Tử Thiền mà nói: "Sư tỷ yên tâm, ta đã họa nữ nhân đó dung mạo, sau thí luyện kết thúc, nữ nhân đó tất sẽ chết!"

Ma Diệu Thiên, Ma Diệu Phong, Ma Diệu Minh, Diệp Trần, Vương Mộc Thành và tất cả người trên bí cảnh lúc này có một câu nói giống nhau, và ánh mắt điều nhìn đến một vật, chính là cái cuối cùng Ma Thần Mộ Bia: "Chỉ còn một cái, ta nhất định phải đoạt được!"

Chỉ là trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, âm thanh phiền muộn của Vương Tôn vang lên: "Thật ngại, là ta sắp xếp không chú đáo, đã đế quên một cái mộ bia, vậy ta đến thu vậy!"

Khi âm thanh Vương Tôn vừa dứt, thiên khung bay ra Tử Lôi Thần Đỉnh, nắp đỉnh mở ra liền nuốt chửng Ma Thần Mộ Bia vào trong, sau đó mọi thứ tại bí cảnh này trở nên hoang sơ, toàn bộ ánh sáng điều nhanh không còn

"Đáng chết!" âm thanh bạo nộ trực tiếp vang lên



Tại đoàn người Vương Tôn đã tập hợp tại một tế đàn, lúc này không khỏi che lấy tai mình lại

Hồng Hoa ủy khuất nói: "Các ngươi làm sao lại có thể giận như thế đây, chúng ta không làm gì các ngươi đi?"

"Đùng đùng" lúc này tế đàn nhận thấy có người bước lên, nó liền lập tức khởi động truyền tống không gian, vô số phù văn bắt đầu chuyển động, tại đây một cột sáng từ tế đàn bắn thẳng lên thiên khung, trực tiếp thắp sáng trung tâm Ma Thần Mộ Địa

Đoàn người Vương Tôn cũng vì vậy chuẩn bị được truyền tống đến không gian thần bí, nhưng ngay thời điểm này, một hình dạng chật vật xuất hiện trước đám người

"Bá đao!" Mộc Uyển Thanh kinh dị nhìn lấy người đến

"Mộc Uyển Thanh, còn có... Vương Tôn Chiến Thần, thì ra là các ngươi!" Bá Đao kinh sợ nhìn đến

"Vù vù!" lúc này trận pháp đã đến đỉnh điểm thời khắc, trực tiếp truyền tống rất cả đoàn người biến mất

"Mau xem, thời gian trận lại mở ra, không được, ta cảm giác phải mất hai ngày nữa mới có thể tiến vào ngàn lần trọng lực khu" vô số người tại tầng thứ tám mộ địa vô cùng tức giận nói

"Đáng chết, đám người đó lại làm chúng ta phần thưởng thời gian ít đi, thật khốn nạn!"

"Rốt cuộc những người đó là ai?"

Cũng cùng thời điểm này, Vương Mộc Thành cũng đã thử dẫn người tiến vào thứ chín tầng, nhưng chỉ là đang cố gắng lê lết trên mặt đất tiến lên, từng chút một cắn răng hướng đến không gian truyền tống trận

Tương tự, phía bên kia Ma Diệu Thiên, Ma Diệu Phong cũng là kéo theo đội quân nằm rạp dưới đất mà trườn lên phía trước với vẻ mặt không cam tâm
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.