Chương trước
Chương sau
Lúc này đây hàng loạt mệnh lệnh giống nhau được ban xuống, từ Diệt Ma Chiến Đoàn đến Ma Tộc người, hay số nhỏ đội quân riêng lẻ, một số môn phái, thánh địa người, tất cả điều có chung quan điểm: "Mau dừng lại thứ tám tầng thích nghi ngàn lần trọng lực gia trì"

Trong lúc tất cả mọi người còn đang thích nghi tầng thứ tám, thì một sự việc hi hữu diễn ra

"Xem ra bọn họ vẫn còn đang làm quen với trọng lực gia trì, vậy ta trước thu cái này Ma Thần Mộ Bia đi" Vương Tôn từ bao giờ đã sớm xuất hiện tại tầng thứ chín, từng bước một tiến tới Ma Thần Mộ Bia

Không nói nhảm nữa, hắn liền hưng phấn ôm lấy Ma Thần Mộ Bia, chỉ là hắn có cố thể nào cũng không thể dịch chuyển được thứ này

"Nặng, lại nặng như thế?" Vương Tôn cắn răng mà cố gắng nhấc lên Ma Thần Mộ Bia, cả người từng tế bào bên trong tử lôi lại bị kích thích một dạng mà phòng ra, tử quang bùng phát hắn liền trở nên thành tâm điểm, và ngay lúc này không ngờ Ma Thần Mộ Bia cực lớn như thế lại bị hắn thật chậm rãi nhấc lên, đại địa cả Ma Thần Mộ Địa cũng bị thanh thế này làm rung động

"Chuyện gì sảy ra" toàn bộ người trên bí cảnh nhìn đến rung lắc Ma Thần Mộ Bia mà kinh sợ nói

"Đó, nơi đó có... có người đang muốn nhấc lấy Ma Thần Mộ Bia, điên, điện thật rồi" Mục Vân Nhân bên cạnh

Vương Mộc Thành hốt hoảng nói

"Hình bóng này làm sao lại như thế quen thuộc" Vương Mộc Thành nhìn Vương Tôn hình dạng mà có chút mơ hồ suy nghĩ, nhưng nhất thời không nghĩ ra được là ai

"AAA.." Lúc này Vương Tôn cả người bùng nổ tử lôi mà bao trùm trăm trượng, tiếng nổ ầm ầm vang lên, và trước sự nổ lực ấy, cuối cùng hắn cũng là nhấc lên mộ bia khỏi mặt đất



"Lên rồi, thật sự lên rồi!" toàn bộ người trong bí cảnh tiếng nói ầm ẩm vang lên, trước sự rung động của đại địa mà khiến lòng người cộng hưởng, sự hưng phấn này còn kích thích đến sâu tận linh hồn, tuyệt, hình ảnh này vô cùng động nhân, dù là ma nhân người đang đả tọa thích nhi tầng thứ tám điều không khỏi đứng lên, sức mạnh tinh thần theo đó mà vùng lên, tiếng gào lên hưng phấn đã trở thành sự hô hào mạnh mẽ, chấn động toàn một nơi đây vô số ngôi mộ rung lắc đến sụp đổ

Và trước hình ảnh động nhân ấy, đột nhiên không gian vỡ ra, tử lôi bên trong phun trào thắp sáng toàn bộ sự âm u tại bí cảnh lần này, Tử Lôi Thần Đỉnh xuất hiện, nắp đỉnh mở ra liền trực tiếp thu lấy Ma Thần Mộ Bia vào trong, sau đó nó liền hạ xuống bàn tay Vương Tôn

"Hô!" người trên toàn bộ bí cảnh này bắt đầu mất đi hình dạng của Vương Tôn, bởi hắn khí tức đã dần thu liễm, với khoảng cách xa như thế thật khó mà nhận diện hình dạng ra sao

"Vương Đệ, ngươi nói chúng ta lúc nữa có nên lấy cái thứ hai Mộ Bia không?" Diệp Trần hưng phấn chỉ phía trước nói

"Được, chúng ta lúc nữa cũng phải đào một cái để ra oai" Vương Mộc Thành khí ngạo lăng thiên nói

"Quá tốt rồi, Vương đại nhân cũng muốn lấy cái đó mộ bia, khiến ta thật chờ mong a" đám người bên cạnh nghe vậy liền hưng phấn bàn luận

Bên phía Ma Diệu Minh

"Thất hoàng tử, chúng ta thật phải lấy cái đó Mộ Bia sao" thân tính bên cạnh lúc này đã bị mất một cánh tay, hắn đau đớn hỏi

"Đúng thế, chúng ta mười ngàn vạn quân bây giờ còn không đến ba trăm vạn, nếu không lấy cái này, làm sao có thể quay về phục mệnh" Ma Diệu Minh cả người đầy thương tích, bộ dạng chật vật nói
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.