Chương trước
Chương sau
"Không tốt" Mộc Uyển Thanh không ngờ Tiểu Thiết lại ngốc đến vậy, tự rời khỏi đội hình, nàng và Hồ Mộng Tình chỉ biết hoảng sợ mà đuổi tới

Chỉ là Tiểu Thiết và Tử Hoàng đợi mãi cũng không thấy đại đao trảm xuống, mà hai tên ma thi trước mắt không hiểu lại bị nhân tộc phía xa chiến đấu dư ba chém ra kiếm mang, vừa hay lại trùng hợp đi qua đây mà đoạt mệnh hai tên ma thi

Hai ma thi bị trảm đôi, trực tiếp ngã lăn ra đất

"Không phải chứ, vậy cũng được" nhị nữ há hốc mồm nhìn lấy một màn

Vương Tôn cười nói: "Không cần lo cho bọn chúng, Tiểu Thiết nó có Hắc Vận, tại thổi trúng ai người đó xui xẻo, đến ma vật điều khó tránh khỏi tai họa!"

"Ực, đáng sợ như vậy!" nhị nữ khó tin nhìn ngốc nghếch Tiểu Thiết

"Xem ra cổ thư còn chưa mô tả sự lợi hại của Thiết Lịch đi!" Hồ Mộng Tình lại lấy ra cổ thư mà ghi chép lại một màn vừa rồi

"Nha nha" Tiểu Thiết thấy vậy, cứ nghĩ là mình sức mạnh đã phát huy, nên nó một bộ hưng phấn đi đến trước mặt

Mộc Uyển Thanh mà vươn móng vuốt nói: "Ca đây rất mạnh"

"Xong, đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, ngươi không biết nàng là nơi phát lương thực hay sao?" Tử Hoàng nghe vậy té ngã tại chỗ

"Thật không biết nó lấy từ đâu tự tin" nhị nữ mặc kệ Tiểu Thiết, tiếp tục hướng về phía trước tầng tiếp theo

Cứ thế đội hình này trở nên dở khóc dở cười mà xông quan

Lúc này Tam Hoa Đạo Tắc lại chợt có phát hiện mới, chính là chú ý đến ma thi trên người đồ vật

"Vũ khí có chút mục nát chút cũng không sao, về mở cái gì luyện khí, tái chế phế phẩm bán lại giá tốt, ta thật thông minh, khặc khặc" Kim Hoa hưng phấn càn quét chiến trường ma vật ngã xuống để lại đồ vật



Về phần Hồng Hoa thì bỏ rơi đội hình mà chạy đi thăm hỏi xung quanh bằng hữu, tiện tay lại càn quét chiến trường vật phẩm

"Này huynh đệ, ngươi bị thương, nhớ chú ý vết thương a" Hồng Hoa chạy đến một tên hoa phục thanh niên mà vỗ vai hắn hỏi thăm

Tên kia đang chiến đấu mà cảm động muốn khóc: "Huynh đệ, trong này bí cảnh tàn khóc như thế, ngươi là người đầu tiên quan tâm đến ta, ta muốn cùng ngươi kết bái"

"Không cần, ta không có thời gian, hẹn ngày không gặp lại" Hồng Hoa quá quen với cái này, rất nhanh liền chuồng mất, chỉ để lại người huynh đệ thân thương ngơ ngác không hiểu

"Khốn kiếp, nhẫn trữ vật của ta, aaaa..." một tiếng gầm chợt vang lên

"Lại nhanh phát hiện như thế, xem ra ta lần này diễn vẫn chưa đủ, lần sau nhất định phải mang theo rượu, thật cùng hắn thật tâm kết nghĩa kim lang a" Hồng Hoa phiền muộn tung hoành khắp nơi

Nói đến lần này bí cảnh cửa ải, phía Diệt Ma Chiến Đoàn ban đầu tốc độ có chút nhanh, nhưng sau đó liền nhanh chống suy yếu

"Đáng chết, ta vũ khí bị trộm mất, hiện tại dùng nhục thân chiến đấu, lực chiến liền bị giảm bảy phần, nhặt phá thương lại đánh chưa đầy ba hiệp liền gẫy làm đôi, a... Hồng Hoa, ta thật muốn giết hắn"

Toàn quân nhanh lâm vào hỗn loạn, Vương Mộc Thành lúc này cũng là chật vật không thôi

"Cố lên, chúng ta sắp vượt qua tầng thứ năm rồi, có thể thả chậm tốc độ xông quan mà ở lại nghỉ ngơi" Vương Mộc Thành nhe răng nói

"Rõ" toàn quân chỉ bất biết bất lực hô to

Phía bên kia Ma Diệu Thiên đội hình tương đối bất ổn, là do nhân số cao, ma thi lại không ngừng nhân lên, hơn nữa trọng lực đè ép, và tai hại là một người chết đi ma thi cũng không hề biến mất, ngược lại hướng người khác phát động tấn công, tại đây quân số rất nhanh liền bị áp đảo tuyệt đối, áp lực tăng liên tục chồng chất lên nhau,

Ma Diệu Thiên cũng không thể toàn bộ chỉ huy được cục diện, nên thường đưa ra những chiến lược sai lầm mà dẫn đến toàn quân chịu tổn thất thảm trọng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.