Chương trước
Chương sau
Nhìn trước mặt hư ảnh hồn trảo tốc độ cực nhanh sắp đến đầu lâu, Vương Tôn rơi vào tuyệt vọng liền cắn răng bùng nổ tử khí lôi điện, cánh tay như cuồng lôi đưa lên mà thành công cản lại hồn trảo

Ma Nhị vừa tung ra đại chiêu, nhìn hồn trảo của mình sắp thành công giết chết Vương Tôn thì nhếch miệng cười gắn, nhưng đột nhiên lão lại bị Vương Tôn bàn tay tử khí lôi điện đánh cho bùng nổ đại trảo, theo đó còn lan xa mà thiêu đốt đến cánh tay của lão, cả người lão lập tức bị tử lôi đánh bật trở về

"Aaa... nhanh cứu ta" lúc này Ma Nhị nằm dưới đất kiêu gào thảm thiết

"Cơ hội tốt" Vương Tôn thấy vậy liền hưng phấn muốn thoát khỏi vòng vây

Nhưng đột nhiên tám đạo linh hồn lại lần nữa tỏa ra mà vây công Vương Tôn vào giữa: "Muốn chạy, đừng mơ tưởng!

Tám người giọng nói đồng thanh vang lên, từng cái bắt đầu thi thuật, bàn tay vung lên liền xuất hiện một thanh hắc sắc hồn kiếm, kiếm hồn vừa hiện liền thoát tay, trực tiếp bay lượn một vòng tạo ra kiếm võng phong tỏa lối đi, mỗi thanh lại có khí tức hồn lực vô cùng cực đại, trực tiếp khiến Vương Tôn lâm vào cục diện giam cầm, không dừng lại đây, tám thanh kiếm đột nhiên lóe sáng liền xuất trận mà dồn dập đâm về phía Vương Tôn, tốc độ khiến

Vương Tôn khó mà phản ứng

"Không tốt" Vương Tôn tay phải đưa ra, tử lôi phun trào liền hóa thành một thanh tử sắc kiếm hồn, lập tức chống chọi đến chật vật, thần hồn cả người nhanh chống vết thương chằn chịt

"Ha ha, tử lôi mạnh thì sao chứ, không cận chiến được điều là đồ phế đi!" chín người lúc này đồng thanh nói

Chỉ là chiến đấu qua đi rất lâu, bọn họ điều không thể tìm ra được Vương Tôn sơ hở, sắc mặt điều nhanh nôn nóng

"Ô, tên này hồn lực vô cùng kiên cố, lại có dị lôi tử sắc, thôn phệ hắn chúng ta sẽ có thể nhanh chống bước qua

Thần Du cảnh giới hồn lực!" Ma Nhị vết thương vừa khỏi liền nhập cuộc, chín người sức mạnh hợp lại liền đại tăng



"Đúng vậy!" tám người còn lại đồng thanh nói, mãnh lực đại tăng

"Làm sao đây, Tiểu Đỉnh chỉ có thể phòng thủ, lúc này đem ra điều vô dụng, còn ta lại không phải bọn chúng đối thủ a, phốc phốc!" Vương Tôn đang nghĩ ngợi, đột nhiên liền bị tập kích, cả người bị đánh bay

Lúc ngốc đầu dậy liền thấy chín thanh kiếm đã đến trước mặt, khiến hắn tròng mắt điều nhanh co rụt

"Không tốt!" Vương Tôn thoáng xoay người liền thoát chín thanh kiếm tấn công, chuyển người lại bỏ chạy

Chỉ là hắn chạy được sao, chín lão giả linh hồn thể chính là bám lấy không buông, hơn nữa bắt đầu tung ra tuyệt kỹ đáng sợ

"Cửu Hồn Chi Kiếm, đi!" lập tức chính thanh kiếm bắt đầu điệp gia lên nhau, thanh trước phóng ra thanh sau liền chuẩn bị, đợi Vương Tôn vung kiếm đón đỡ thanh thứ nhất, thanh thứ hai liền động, bọn chúng đến rồi đi, liên miên bất tuyệt, tốc độ đã sớm không phải Vương Tôn một mình có thể cản phá

"Phốc!" lòng ngực Vương Tôn bị đâm xuyên

"Phốc!" cánh tay trái Vương Tôn bị trảm đứt

"A..." Vương Tôn đau đớn đến tức giận mà gầm thét, cả người tử lôi bùng nổ, tốc độ xuất kiếm chợt bạo tăng, kiếm ảnh xuất ra điệp gia lên nhau, cầm cự có thể cùng đám người này đối chiến một lúc

"Không được, bọn chúng có hồn kỹ lợi hại, ta một cái kỹ xảo điều không biết, nếu đợi họ xuất ra một chiêu khác, ta chết là cái chắc!" Vương Tôn bắt đầu trở nên gấp

"Đúng rồi, Không Minh Giới có thể suy diễn, ta có thể từ những kiếm chiêu tại mộng cảnh mà tiếp tục hóa thành thực tại!" nói rồi, thần hồn Vương Tôn một mặc đối phó chín đạo hồn thể, một tia thần thức lại tiến vào Không Minh Giới mà đả tọa suy diễn

Khoát tay, một màn hắn từng dùng qua Tử Lôi Thần Kiếm trảm hàng ngàn địch nhân tại Động Thủy Hồ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.