“Được rồi, được rồi, nể tình ngươi có gan tìm đến bọn ta giành lại túi trữ vật, ông đây cho ngươi một cơ hội cá cược, nếu ngươi thua thì hãy... thì hãy à... làm đầy tớ thì hắn không xứng, chà chà... thật sự là lão đại làm khó cho ta, thế này đi, chỗ ta đang thiếu một người chạy vặt, nếu được, ngươi có thể đảm nhận cái này vị trí” Mộc Hoa vò đầu bức tại nói
“Hừ, các ngươi nghĩ tên đó đi xuống núi liền có thể phá trận sao, đừng quên bên dưới đã sớm muốn tập hợp mười ngàn vạn ma nhân, tiếp đến là trăm ngàn vạn ma nhân tập kết, để chút nữa thất bại, ta muốn các ngươi phải quỳ xuống xin lỗi ta, hơn nữa sau này cả đời phải làm ta đầy tớ” Lăng Thần tự tin
nói
“Ngươi nghĩ hay lắm”
Mộc Hoa cùng Kim Hoa buồn chán không thèm để ý đến Lăng Thần, khiến hắn tức đến run rẫy
Lúc này Hồng Hoa đã đi đến trước quân Diệt Ma Chiến Đoàn, tuy nhiên bị đoàn người gác quân cản lại: “Người đến mau dừng lại?”
Hồng Hoa ánh mắt nhìn người như nhìn hạng tiểu bối đối đãi: “Không nói nhảm với các ngươi, đem cái này lá thư đưa đến Vương Mộc Thành”
“Hỗn láo, dám gọi thẳng đại danh Vương đại nhân, ngươi muốn chết” đám người gác cổng định xong lên đánh Hồng Hoa
Hồng Hoa ung dung chắp tay phía sau nói: “Thư này liên quan đến nhân tộc tồn vong, các ngươi nếu vì chút chuyện hư danh mà làm hỏng đại sự, ài... vậy thì cứ đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3616765/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.