Vương Tôn lại cười nói với Mộc Uyển Thanh: "Y ta nói là nơi hoang vắng như thế này nên phải cẩn thận!"
Mộc Uyển Thanh hừ lạnh nói: "Tin ngươi cái quỷ, không chừng ngươi cùng bọn họ chính là một bọn đi!"
Vương Tôn đột nhiên sáng mắt mà vỗ tay khen hay: "Thế nào nàng lại biết!"
Mộc Uyển Thanh chợt tá hỏa lùi lại: "Ngươi... ngươi thật sự là đạo tặc sao?"
Lúc này đám người bên ngoài đã không nhịn được mà gọi to: "Các ngươi có nghe sao, là giao ra tài sản hoặc là chết!"
Vương Tôn lúc này cười cười gian tà với Mộc Uyển Thanh rồi quay lại nhìn đám người kia mà nghiêm túc hỏi: "Các ngươi là?"
Lại nói lúc này ba người kia bắt đầu giới thiệu, chỉ là tốc độ quá nhanh, đến người mới nghe qua lần đầu sợ là khó phân biệt
Mắt xanh chỉ mắt vàng nói: "Ta là tiểu đệ của Kim Hoa"
Mắt đỏ lại chỉ mắt xanh nói: "Đây là tiểu đệ Mộc Hoa"
Mắt vàng lại chỉ mắt xanh, sau là chỉ mắt đỏ: "Đây là tiểu đệ của Hồng Hoa, hắn là Mộc Hoa, còn đây là tiểu đệ của ta, hắn là Hồng Hoa"
Lúc này ba người lại đối lưng vào nhau mà xếp thành trận hình, đồng thanh hô: "Chúng ta là Tam Hoa Đạo Tặc!"
Lúc này Mộc Uyển Thanh ngón tay bắt đầu chỉ lấy: "Tên nào là lão đại, tên nào là tiểu đệ, các ngươi người nào là nhị ca, cái nào là tam đệ!"
Bên ngoài Nam Thiên Học Phủ quảng trường đã sớm họa ra Tam Hoa Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3615886/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.