Tinh Uyển Uyển đôi mắt chợt cô đơn mà phiền muộn, tay nhỏ chắp sau lưng mà ảo não nói: "Nhân sinh không đánh cược thì thật nhạt nhẽo!"
"Um!" Vương Tôn đang nhắm mắt tĩnh tâm điều bị đánh thức, vẻ mặt trở nên nghiêm túc vô cùng
Thế là hắn đứng lên hỏi: "Này, đánh cược thật có thể khuấy đảo nhân sinh!"
Tinh Uyển Uyển chợt giật mình quay lại, xong lại hứng thú vô cùng, gật gù nói: "A Bạch, ngươi thật hỏi đúng người rồi, nhân sinh này như viên kẹo Đăng Lô, cằn bên ngoài một miềng mới biết nó ngon vô cùng, nhưng bên trong là bách nhần, bách vị khó ăn, lại nói Đăng Lô khó ăn lại càng thèm khát muốn ăn, bởi vì trong cái đẳng lại có thanh mát vô cùng, đưa người thư sướng cảm giác đến tận trời mây, lại trong thanh mát thì có cái mặn, trong cái mặn lại có đậm đà cái béo sữa, tầng tầng cảm giác từ từ thiên đường đến địa ngục, lại từ địa ngục đến thiên đường, tựa như một canh bạc, không chơi sẽ không thể nào thấu được nhân sinh, càng ăn càng nghiện dù liên tục nhận lấy cái cay đắng, này, có muốn thử một viên?"
Tinh Uyển Uyển lại từ túi trữ vật lấy ra một viên kẹo bé nhỏ hình xoắn ốc muôn vàn màu sắc đưa đến trước mặt
Vương Tôn
Vương Tôn vô thức tiếp nhận mà ăn thử, quả nhiên sắc mặt hẳn như một đứa trẻ, ban đầu tỏa ra hưng phẩn, sau đó lại nhăn nhó, lại là mê man cảm giác phiều lưu, tiếp tục là rơi lệ, sau là cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3563741/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.