Chương trước
Chương sau
Ngay khi muốn giết người, Vương Tôn tiềm thức theo đó có phản ứng

Bỗng nhiên tiềm thức Vương Tôn nhớ lại một đoạn ký ức tại hắn bị thân nhân chỉ trích

Tại ngày đó trên Vạn Giới Chiến Trường

Đường Bá Long: “Quá độc ác, Đường Bá Long ta nếu có cơ hội gặp qua, nhất định phải tiêu diệt người này!”

Hỏa Thanh Quân: “Nếu thật có cơ hội, dù là táng thân, ta cũng sẽ vì vạn giới trả thù, không thể tại để hắn sống nhỡn nhơ như thế!”

Bạch lão: “Hừ, tội lỗi của ngươi nói chết đi có thể xoá bỏ sao, cầm thú, ta khinh!”

Thấy Vương Tôn đứng im, Đường Thần liền vui mừng, trực tiếp dùng chân đạp kiếm bay lên mà rơi vào tay, tay xuất kiếm liền đâm xuyên ngực Vương Tôn

Lại nói Vương Tôn tiềm thức lại lần nữa bị kích thích nhớ đến một khoảng khắc

“Ta giết!” Vương Thiên hưng phấn vung tay liền xuất ra hoàng kim đại thương nhắm ngay lòng ngực Vương Tôn mà đâm đến, hành động vô cùng dứt khoát

Đến một đoạn kiếm thương xuyến thấu trái tim

Vương Thiên: “Ha ha… thành công!”

Đường Liên Hoa: “Phu quân, chúng ta làm được rồi!"

Lại đến một đoạn tất cả mọi người điều hướng đến Vương Tôn cắt chém một cách vô tình, ánh mắt điều xem hắn là đại địch ác nhân mà đối xử

Lúc này Vương Tôn đã thức tỉnh, ánh mắt nhìn đến kiếm tại xuyên qua lòng ngực, lại nhìn vẻ mặt hưng phấn của Đường Thần, hắn không nói không rằng, bàn tay nắm kiếm liền chậm rãi rút ra từ lòng ngực, trước sợ vô lực của Đường Thần và sự ngơ ngác của người xem

“Không thể nào…” Đường Thần kinh sợ, muốn tại tiếp tục dùng kiếm xoắn nát nhục thể Vương Tôn điều không thể, sức mạnh của Vương Tôn không phải hắn có thể chống lại

Tại đây, máu tươi từ lòng ngực chậm rãi tuôn ra, Vương Tôn tại ngây ngô nở nụ cười đắng chát, so sánh tổn thương tâm hồn, nhục thể có đáng là gì

“Hắn!” Tinh Vân, Tinh Diệp không khỏi có chút run sợ nhìn Vương Tôn

“Tên này bị điên sao?” Tinh Uyển Uyển có chút cắn móng tay nói

“A Bạch, nàng ấy có vẻ rất đau khổ!” Mạnh Vũ Hiên bóp lấy lòng ngực tựa như trái tim bản thân đau mà nói

Một điều thú vị, nếu như hắn biết Vương Tôn là nam nhân, thì hắn sẽ biểu cảm như thế nào đây?

Tinh Thiên Long cũng là sững sờ nhìn đến, lại không riêng hắn, khán đài số 77 người cũng là rung động nhìn đến

Vương Tôn nhìn lại lần nữa toàn bộ khán đài, đánh giá bản thân hiện tại, hắn không khỏi thầm nghĩ: “Tại đây thời gian chảy gấp vạn lần so với Huyền Linh Giới, xem ra đã vượt qua Thần Vực thế giới cấp độ, ta, lại bị giam cầm trong một tiểu vũ trụ khác!”

Lại nói ánh mắt Vương Tôn tử quang lóe sáng quét đến thiên khung: “Nơi đây có khí tức của Xích Tinh Vũ Trụ tộc đàn, xem ra Xích Tinh Tộc vẫn còn ý đồ đối với Vạn Vực Giới Nguyên xâm chiếm!”

Thoáng nhớ đến khoảng khắc Lương Tiêu trong điện rút ra pháp tắc của Dạ Tố Vân, Vương Tôn không khỏi nhíu mày nghĩ: “Lương Tiêu nuôi nhốt sinh linh vạn giới để rút lấy pháp tắc, ta cũng là đối tượng trong danh sách của hắn nhắm tới, khá lắm, rất khá, ha ha… lại dám tính toán trên đầu của ta… lần này để xem là ngươi thôn phệ ta hay là ta thôn phệ ngươi!”



Lúc này Đường Thần cả người bùng nổ sát khí, liền buông bỏ kiếm trên tay mà trực tiếp xông lên muốn nắm yết hầu Vương Tôn mà bóp nát

Vương Tôn nhìn Đường Thần dữ tợn khuôn mặt kia, hắn chỉ cười nạt, xoay kiếm liền trực tiếp chém bay cánh tay Đường Thần, lại theo đó tốc độ như sấm cắt ngang yết hầu Đường Thần, rõ là áp đảo tuyệt đối

“Thu!” Luân Hồi Chi Thư trong hồn hải Vương Tôn vô thức mở ra liền hấp thu linh hồn của Đường Thần vào trong

Trọng tài theo nhiệm vụ mà lên đài: "Lôi đài số 77, A Bạch chiến thắng!”

“A Bạch thắng, ha ha…” Tinh Vân, Tinh Diệp ôm nhau mà hưng phấn kêu gào

“Đánh hay lắm, A Bạch, A Bạch!” khán đài 77 bùng nổ khen ngợi

“Ha ha… A Bạch thắng” Mạnh Vũ Hiên vui mừng cầm bánh ngọt ăn, lại vô thức điều không nhớ rõ cái miệng bản thân ở đâu, khiến cho cả khuôn mặt lấm lem một dạng

“Không thể nào… tất cả gia tài của ta, A Bạch đáng hận” lão già béo trực tiếp sụp đổ tinh thần, nghiến răng trách tội cho Vương Tôn

“Đáng chết, không nghĩ tên đó lại biến thái như thế, kiếm đâm xuyên tâm điều có thể sống!” Tố Hinh siết chặt nấm đấm bực tức nói

“Hừ, trận sau ta không tin hắn còn có thể đứng vững, nhất định sẽ bị giết chết” Bạch Liên cũng tại vô tình nói

Tinh Thiên Long vui vẻ nhìn lệnh bài tăng lên số điểm tiên ngọc, không khỏi hưng phấn: “Ha ha… ta lại cảm thấy A Bạch lại có thể tiếp tục chiến đấu!”

Tinh Uyển Uyển khoanh tay bực tức nói: “Ngươi có thể không lợi dụng A Bạch của ta đặt cược có được không?”

Tinh Thiên Long nụ cười tắt hẳn: “Tỷ, ngươi cũng quá ngang ngược đi, nơi đây quy tắc không cấm, ngươi lại đến khó chịu cái gì, đến nói trước đây Đại Lực của ta ra trận, ngươi cũng có thể đặt cược hắn thắng!”

Tinh Uyển Uyển bí ngôn phản biện: “Ta mặc kệ, tiếp theo ngươi không thể đặt cược A Bạch của ta, lại đến Đại Lực ra trận, ta và ngươi sẽ cược lớn!”

Tinh Thiên Long có chút thở dài: “Tốt, ta lại không đặt cược, nhưng A Bạch có thể sống qua trận thứ mười để gặp Đại Lực hay không thì khó nói!”

Tinh Uyển Uyển tức giận phòng má đứng lên: “Ngươi đây là đang trù ẻo A Bạch ta thua, ngươi đang muốn gian lận sao?”

Tinh Thiên Long: “…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.