“Tiểu nhân chỉ có sao nói vậy, thật không dám nói bừa” Vương Tôn khuôn mặt thề thốt nói, sau đó kính cẩn tiếp nhận ly rượu mà Huyết Lệ đưa qua
“Nào, đừng có tiểu nhân với tiểu nhân, chúng ta là đồng cấp, sao này nếu ngươi không chê, ngươi cứ gọi ta là Đại Ca, mau ngồi xuống đây” Huyết Lệ vỗ vỗ bên ghế của mình, sau đó liếc mắt nhìn Ma Lý, Hùng Nhĩ
Ma Lý, Hùng Nhĩ giật mình sợ hãi, sau đó hiểu ý lùi ra nhường chỗ cho Vương Tôn
“Đại ca, tiểu đệ kính huynh một ly, sau này huynh có gì dặn dò, đệ nhất định sẽ vì huynh hoàn thành” Vương Tôn ngồi xuống liền rót rượu, đổi cách xưng hô, lại đánh một cái mối quan hệ lâu dài, còn Ma Lý, Hùng Nhĩ thì hắn hoàn toàn không để ý
“Tốt, cạn” Huyết Lệ sung sướng cạn ly
Lúc này Vương Tôn nhìn ra chiến trường hai phe, hắn hùng hổ “Đại ca, ta xem đội quân của huynh dùng năm vạn đối với năm vạn là quá cho chúng mặt mũi, hay là cắt đi một nữa đi”
Huyết Lệ khóe miệng giật giật, định từ chối thì Vương Tôn lại ghé sát tay hắn nói
“Đại ca, đệ từ sinh tử trở về lần trước thì có biết một số tin tức, đội quân của lũ nhân tộc đó chính là tân binh, lần trước huynh cũng đã nếm thử rồi đúng không? Bọn hắn đến một lần lại ngu xuẩn đến thêm lần thứ hai, đây nói rõ bọn hắn ngu như con lợn”
“Ùm, đúng như đệ nói” Huyết Lệ gật đầu
“Theo đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3551923/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.