Chương trước
Chương sau
Tiểu Long lại ném ra hai cái ghế dựa cho Tiểu Viêm và Tiểu Vũ: “Tốt, đến xoa bóp, đấm chân cho bọn ta!”

“Vâng!” Lam Duệ nghe vậy liền biết có thể sống, vì thế làm việc rất chăm chỉ

“Đại nhân, các người cảm thấy chỗ này cần thêm lực không!” Lam Duệ chạy tới chạy lui hầu hạ đám này tiểu thú đến nhể dãi mồ hôi

“Thêm, thêm cho ta!” Tiểu Vũ bắt đầu cảm thấy không sai

“Nhanh đến đây đám vai cho ta” Tiểu Viêm vội hô

“Vâng, vâng!” Lam Duệ vội vàng chuyển thân hình hướng đến Tiểu Viêm



Bên ngoài rất nhanh liền đến tối, Thiên Tước khoát tay nói: “Đã tối rồi, chúng ta về thôi!”

“Vâng!” đám người hưng phấn vội quay đầu rời đi

Trên đường đi vốn dĩ rất bình yên, mắt thấy gần trở về lãnh địa Huyết Ma Quân Đoàn thì có một đội quân xông ta tập kích, cờ chính là treo Tiên Phong Đoàn

“Lại oan gia như thế!” Vương Tôn có chút ngẩn ra

“Địch tập, mọi người cẩn thận!” Thiên Tước hoảng sợ hô lên

“Cái gì, có địch tập sao” đám người dị tộc trở nên hoảng loạn nhìn xung quanh tứ phương

“Giết!” Tiên Phong Đoàn lúc này có đến vạn người xông ra vây đám người lại

Thiên Tước hoảng sợ quỳ xuống: “Đại nhân, ta nguyện đầu hàng a…”

“Chúng ta đầu hàng hàng a!” đám người dị tộc cũng là hoảng sợ vứt vũ khí

“Nhát gan như thế!” Vương Tôn có chút im lặng, nghĩ nghĩ liền ném phăng trên tay Thiết Mâu, lại nói sau đó liền bị trói cùng đám người mang đi

Liễu Minh dẫn đầu Tiên Phong đoàn, thân mang bạch ngân áo giáp, bên dưới cưỡi Kim Sư Vương to lớn ba trượng mà hưng phấn nói: “Ha ha… rất tốt, áp giải về cho ta!”

Quay đầu ngàn dặm, Tiên Phong Đoàn liền hạ trại nghỉ ngơi

Trong doanh đại soái doanh, Giang Kiêu ngồi chủ vị, thân mặc hoàng kim áo giáp nhìn quanh một vòng bảy người phó soái ngồi bên dưới, lại nhìn Liễu Minh mà hưng phấn vô cùng: “Ha ha… Liễu phó soái, ngươi không ngờ lại nhanh như thế lập đại công, đến, ta mời ngươi một ly!”

“Đa tạ đại soái khen ngợi!” Liễu Minh vội nâng ly lên

“Ha ha… chúng ta cũng chúc mừng Liễu phó soái lập được đại công!” sáu người thân mặc bạch ngân áo giáp vội chúc mừng. Truyện Đoản Văn

“Đa tạ các vị, ha ha…” Liễu Minh tại hưng phấn cạn ly cùng mọi người…

Trong nhà giam, đám người Vương Tôn bị điểm khí hải, từng cái linh lực điều bị phong bế, lúc này không khác gì một phàm nhân

Thiên Tước nằm đó mà than trời trách đất: “A… lần này chết rồi, bị nhân tộc tóm được chúng ta nhất định sẽ bị bán thành nô lệ!”

“Hu hu… ta không muốn chết a…” đám người rưng rưng nước mắt

Đến đêm khuya, đám người không thể làm gì đành ngủ thật ngon một giấc

Lúc này Vương Tôn đã hóa thành con muỗi nhỏ mà bay khỏi nhà giam, vượt qua tầng tầng lớp lớp binh sĩ trong coi

Rất nhanh Vương Tôn đã dựa theo đường cũ chạy về căn cứ Huyết Ma Quân Đoàn

Vào lúc này, đội tuần tra tiến ra

“Bắt hắn lại” tên đội trưởng mình người đen thui, đầu tại mặt trâu vội hô lên

“Đại nhân, đó là Hắc Ngưu, tiểu đội trưởng gác cổng phía Bắc, thuộc hạ của Bắc Huyết Quân!” Lam Duệ lúc này ngồi ghế dựa cùng đám tiểu thú, nhanh chỉ điểm cho Vương Tôn

“Lam đệ, ngươi thật nhanh nhẹn!” Tiểu Viêm vội nhảy qua vỗ vỗ đầu Lam Duệ

“Đa tạ Viêm ca” Lam Duệ hưng phấn nói

“Lại có thể thành huynh đệ rồi?” Thanh Lân từ xa nhìn lại có chút ngốc



“Đội trưởng, ngươi làm sao bắt ta” Vương Tôn vội nói một câu để ứng phó

“Ngươi chẳng phải bị nhân tộc bắt đi, lại không chết mà còn sống quay về, có phải là bị nhân tộc mua chuộc rồi không?” Hắc Ngưu ánh mắt nghi ngờ nhìn đến

Vương Tôn lúc này vẻ mặt vô cùng ủy khuất nói: “Hắc Ngưu huynh, ngươi còn hỏi tại sao, ta chính là trong đêm không màn nguy hiểm may mắn trốn khỏi, lại còn thu được một tin tức quan trọng, lại nói địa bàn nhân tộc đóng quân ta còn ghi nhớ tất cả, hiện tại chính là muốn quay lại báo cáo một tiếng, ta phải nhanh cứu ra huynh đệ của mình a, ngươi đây tại sao lại cản ta a!”

“Thật sao?” Hắc Ngưu nghi hoặc

“Ngươi xem ta cả người lấm lem, có chỗ nào muốn gạt người, lại nói ta có gan đó sao?” Vương Tôn lần nữa ủy khuất vội chỉ toàn thân dơ bẩn

“Mau theo ta” Hắc Ngưu nghĩ nghĩ liền khoát tay cho thả Vương Tôn ra

Đại Tướng Doanh

Một tên Huyết Tộc có thân hình to lớn ngồi trên ghế đá, cả người của hắn toàn thân màu đỏ, đầu mọc hai sừng huyết sắc, tên gọi là Huyết Sát

Trên bàn là một chậu máu, hắn đang dùng móng tay đen tuyền của mình khuấy khuấy chúng

“Ngươi nói là thật” Huyết Sát nhìn xuống hỏi

Vương Tôn bộ dạng run rẫy, chắp tay cung kính nói: “Lời tiểu nhân câu câu điều là thật, chính là ta cảnh giới quá thấp mới bị đám nhân tộc bỏ quên, vì thế thừa cơ đào đường hầm trong hoang mạc mà trốn được trở về, không tin đại nhân có thể cho người đi kiểm tra!”

“Ùm, tu vi điều là Thể Linh cảnh sơ kỳ, quả nhiên không sai!” Huyết Sát gật gù nói

“Tốt, nếu ngươi nói đúng, ta sẽ thăng chức ngươi lên làm đại đội trưởng, quản lý một ngàn quân, còn nếu là đùa bỡn ta, haha” Huyết Sát nói đến đây thì liếm ngón tay máu một cái
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.