Lâm Vũ chợt theo bản năng nuốt nước bọt, sau đó lúng túng quay mặt đi, lại biến cái lúng túng thành tức giận lên người Ma Tướng và Hỏa Diễm Ngưu Vương, tay trái đưa ra không trung nắm một cái liền kéo yết hầu hai tên đó, khiến chúng quỳ trên mặt đất trước sơn môn
“Chuyện gì, tại sao ta lại quỳ ở đây, làm sao không thể đứng lên được!” Hỏa Diễm Ngưu Vương cảm giác cả người lạnh lẽo, lại đứng thế nào điều không thể đứng lên được
Ma Tướng thì có chút thông minh, chỉ là thông minh có thông minh hại, hắn lúc này sợ đến mồ hôi chảy đầm đìa, nhìn trời cao không người mà vô thức nói: “Xin hỏi là vị tiền bối nào đang trừng phạt chúng ta, xin báo danh được không, hôm nay phóng cho ta con đường sống, Ma Tộc nhất định có hậu tạ!”
Hỏa Diễm Ngưu Vương thấy tình thế không sai, thế là sợ hãi quát tháo Yêu binh xông lên: “Lũ đần, không thấy chúng ta bị tóm rồi sao, còn không mau quỳ xuống xin tha!”
Tại Ma binh và Yêu binh đang cuồng phá xông lên điều hoảng sợ quỳ rạp xuống
“Mạnh như thế!” Mộc Uyển Thanh sững sờ nhìn Lâm Vũ
Lâm Vũ cười nhạt liền ôm Mộc Uyển Thanh bước xuống, hắn lại bá đạo hỏi nàng: “Là muốn giết hay làm thịt, con trâu này cũng làm được mấy mâm sính lễ, nàng nói Mộc gia có mấy người, tông môn đệ tử có bao nhiêu, có đủ ăn sao?”
Mộc Uyển Thanh mỉm cười chỉ dưới sơn môn nói: “Con trâu này xem ra không đủ, hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3551907/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.