Vương Tôn tò mò tiếp nhận hai quyển sách vào tay, thử dò xét trong ngoài rồi nghi hoặc không thôi: “Là hai quyển vô danh pháp điển sao, được rồi, nếu đã là thuộc về ta, ta liền giúp ngươi đặt tên”
Lại nhìn xung quanh thế giới thần hồn: “Tại đây tử lôi vô cùng cuồng bạo, là ta lúc trọng sinh mà có, là lúc ta tuyệt vọng nhất mà sinh, nay vô danh pháp điển sinh ra tại đây, thôi thì một cái họa là Sinh Tử Chi Thư”
Đột nhiên tiếng nói Vương Tôn vừa dứt, quyển sách đột ngột tự mình đề danh theo suy nghĩ của hắn, rồi sau đó thoát tay hắn mà lơ lững một cái trôi nổi trước mặt hắn
Vương Tôn giật mình: “Lại có linh trí một cái quyển sách!”
Nghĩ nghĩ Vương Tôn liền hỏi nó: “Sinh Tử Chi Thư, ngươi nói sinh tử là gì?”
“Tạch”
Một trang sách đột nhiên mở ra, trên đó viết: Sinh tử nhất niệm sinh, nhất niệm diệt
Vương Tôn có chút nghi hoặc, lại hỏi tiếp: “Vậy ngươi nói xem, làm cách gì để có thể nhất niệm sinh, nhất niệm diệt”
Tiếp tục trang giấy này hiện ra hàng tiếp theo, trên đó viết:
Nhất niệm sinh, tâm sinh đạo sinh
Nhất niệm diệt, tâm diệt đạo diệt
Vương Tôn giật mình: “Lại có thể đơn giản như thế, xem vật chết thành vật tồn tại liền gọi là sinh, xem vật đang tồn tại thành vật chết liền gọi là diệt, giống như người sống mà tâm chết, người đó liền đã chết, ùm!”.
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
Lại không hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3551858/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.