“Thổ huynh, vì sao Tiêu Diêu Phái chúng ta như thế vắng vẻ?” Vương Tôn cất lấy lệnh vào ngực rồi quay sang tò mò
“Haiz… chúng ta Tiêu Diêu Phái địa bàn tuy rộng lớn, nhưng thật ra đệ tử không đến một ngàn, từng người ngoại môn đệ tử điều chia ra mỗi khu vực khác nhau làm việc, nội môn đệ tử thì suốt ngày vùi đầu vào tu luyện, còn mấy lão đầu thì chính là trốn trong mật thất tịnh tu, ngươi cảm thấy vắng vẻ điều là bình thường!” Thổ Phong cười khổ nói
“Thì ra là vậy” Vương Tôn có chút hiểu
“Được rồi, ngươi cũng nên sớm một chút tu luyện đi, đến tối ta dẫn ngươi đến Rừng Thủy Phong bắt cá” Thổ Phong đột nhiên đến bên cạnh nói nhỏ vào tai Vương Tôn
“Rừng Thủy Phong?” Vương Tôn nhất thời mộng, hắn trước chỉ xem qua Quang Lâm Thành thuộc địa, đến nói địa phương khác thực chưa từng xem qua
“Đúng thế, Rừng Thủy Phong là một cái rừng ngập nước, ban ngày rất yên tĩnh, đến đêm sẽ có phong bạo rất lớn, nhỏ yếu tiểu ngư sẽ trốn ra ngoại vi rừng, chúng ta đến đó trảo vài đầu, nấu vài món ngon điều có thể thay đan dược tu luyện!” Thổ Phong nuốt nước bọt nói
“Nhưng ta dù có sớm tu luyện, đến tối tu vi cũng sẽ rất thấp, liệu có thể cùng huynh một chỗ?” Vương Tôn nghi hoặc
“Yên tâm, mọi việc có ca gánh!” Thổ Phong lần này vỗ bụng lớn nói
Nhìn bụng lớn của Thổ Phong, Vương Tôn quả thực tin tưởng, hắn không tin một cái cả ngày trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3551841/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.