“Phù” Lâm Mộ Thường nhanh khoát lên người trang phục, đứng lên mừng rỡ như điên, bàn tay to lớn vỗ lên vai Lâm Vũ: “Vũ nhi, ngươi… ngươi quả thực khiến ta bất ngờ! Tốt, sau này ta già điều có ngươi chống lưng, kẻ nào chướng mắt liền trở về tìm ngươi cứu viện, ha ha…”
“Phụ thân, điều là ngươi ban cho ta sinh mệnh, ta đương nhiên sẽ giúp ngươi đánh những kẻ chướng mắt” Lâm Vũ cảm động, liền ôm trầm lấy Lâm Mộ Thường, đây là lần đầu hắn được gần như thế tiếp xúc phụ thân
Lúc này Vương Tu chậm rãi đi đến Hà Như Tuyết, hắn sờ cằm suy tư nhìn nàng rất lâu
“Vương Tu, máu của đệ, không biết có thể giúp ta mẫu thân sao?” Lâm Vũ đột nhiên đi đến hỏi
“Sợ là không thể, bá mẫu hiện tại hồn phách đã bị Luân Hồi Chi Môn kéo đi, nếu muốn cứu, ít nhất phải tiến vào Luân Hồi Chi Môn tìm về phần hồn phách còn lại, nhưng huynh yên tâm, ta trước có thể dùng máu của mình, khắc chế Luân Hồi Chi Môn đoạt đi còn lại hai phần hồn phách, còn về tính mệnh bá mẫu, thì phải xem huynh bản lĩnh rồi!” Vương Tu chậm rãi nói
“Là thật, máu của ngươi có thể giúp…” Lâm Mộ Thường chấn động, muốn nói ra tất cả những nghĩ lại liền lập tức bị bịt miệng mình lại
Vương Tu cũng không để ý, cũng hoàn toàn không sợ, hắn một cái có thể thiên biến vạn hóa, muốn trốn, trên đời này sợ là khó ai tìm được hắn, trừ khi… có người vượt qua linh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-ton-chien-than/3551828/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.