Hai người lau dọn sửa sang lại mọi thứ làm sao cho thuẩn mắt nhất. Dưới sự chỉ dẩn của cô và sự nỗ lực của ông thì mọi thứ đâu đã lại vào đấy.
Cô mang vali vào phòng mới vui vui vẻ vẻ lấy áo quần và vài vật dụng cần thiết ra sắp đặt trong phòng xong xuôi lại vui vẻ đi nấu bữa trưa.
- " Chú Trương trưa nay chú muốn ăn gì? "
- " Hả? Tôi... À tôi ăn gì cũng được! "
- " Hmmm!!! Vậy con nấu mì ý nha mà chú có thích món đó không? "
- " À cái đó cũng được! "
Mặc dù bản thân không thích ăn món ăn phương tây nhưng ông lại không nỡ làm cô tụt hứng, thôi thì ăn một ít cũng được vậy.
- " À thiếu phu nhân tại sao cô lại hỏi tôi thích ăn gì? "
- " Thật ra là con nấu để ăn mừng nhà mới đó! "
Cô cười tươi, khuôn mặt trở nên rạng rỡ hơn. Hoá ra là vui mừng vì thoát được sự ám sát tầm gần của cậu chủ của ông. Vậy mà lúc đầu khi nói chuyện dọn chổ ở ông còn sợ cô sẽ buồn nẫu ruột nữa chứ! Xem ra ông già này lo lắng hơi quá cho cô bé lạc quan này rồi.
Cô dồn hết tinh thần vào việc nấu ăn, vì đây là chuyện vui của cô. Người ta nói khi nấu ăn phải đem hết tình yêu của mình chuyên tâm vào nấu nướng thì khi đó người ăn sẽ cảm thấy rất ngon. Và bây giờ cô sẽ chỉ chuyên tâm nấu ăn thôi. Những chuyện khác sẽ gạt qua một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tinh/96842/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.