Ở quầy thu ngân dưới tầng I ông chú nào đó chỉ biết cười khổ. Ngay từ đầu đã nói ông sẽ đợi cô chỗ này vậy mà giờ lại thông báo tìm ông. Thôi thì giờ lên đó đón bà chủ nhỏ cái đã.
- " Thiếu phu nhân! "
- " A chú Trương cháu còn tưởng là chú đã bị làm sao nữa rồi cơ! Thật là may quá! Cảm tạ trời đất. "
Cô thấy ông chú quản gia thì vui mừng khôn xiết.
- " Tôi đứng đợi cô ở dưới tầng I dài cả cổ vậy mà cô lại báo tìm người lạc. "
Đúng là hậu đậu còn trẻ mà đã bị đảng trí, thật là thương cho số phận cậu chủ mà.
Hai người sau khi thanh toán tiền xong thì vác à không phải gọi là xách một đống đồ ăn thức uống mà cô vừa mua trong siêu thị.
- " Thiếu phu nhân, chúng ta chỉ nấu bữa tối thôi có cần phải cầu kì như vậy không? "
- " Có gì đâu mà cầu kì hả chú, cháu chỉ mua có ít chứ mấy. Với lại siêu thị này nhỏ quá vẫn còn thiếu một vài nguyên liệu nữa! "
Cô làm vẻ mặt buồn hùi hụi. Cứ như mấy thứ cô nói quan trong lắm vậy. Nhưng mà nhiêu đây mà cô gái này bảo là ít sao? Vả lại cái siêu thị này mà cô nói là nhỏ sao? Vậy chắc mang hết tất tần tật những thứ có trong siêu thị về nhà thì chỉ được coi là vừa đủ với cô quá.
Đi được một đoạn ngắn thì vết thương ở tay liền không nghe lời và bắt đầu rỉ máu thấm ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tinh/96836/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.