- " Tôi biết rồi! " Anh ngước nhìn con người đứng ngoài của kia " À phòng tôi có cửa và cũng có chủ! "
Trợ lý Lưu chỉ biết gật nhẹ đầu rồi đi ra.
Anh ngồi dậy đi đến phòng chủ tịch nhẹ đẩy cửa.
- " Không biết Lâm phu nhân có điều gì dạy bảo? "
- " Rốt cuộc chuyện này là sao tại sao con con ở đây hả? "
Lâm phu nhân ( bà Hồ Dương Lâm) cũng dần bất lực trước đứa con vô tắc vô thiên này
- " Lâm phu nhân ăn nói mang ý ẩn sâu xa kẻ hèn mọn nhất thời không hiểu được! "
Vẫn vậy vẫn giọng điệu giễu cợt lãnh đạm thường ngày.
- " Tại sao lại hủy chuyến đi tuần trăng mật? "
- " Không muốn đi! "
Anh bỏ lại một câu vẻn vẹn ba từ rồi thư thái ung dung đi ra khỏi phòng chủ tịch cứ như chưa có chuyện hì xảy ra. Bỏ lại phía sau là một người phụ nữ giận đến tím tái mặt mày.
Tuần trăng mật sao? Cô ta xứng đáng sao? Chỉ cần còn Lâm Thiên Kỳ này ngày nào thì cô ta đừng hòng yên ổn ngày đó.
Nhân Viên trong công ty nhìn thấy anh ai ai cũng lấy làm lạ.
- " Hôm nay không phải Tổng giám đốc sẽ đi hưởng tuần trăng mật với vợ sao? Tại sao lại còn ở đây nhỉ? "
- " Chắc là có việc đột xuất hoặc là hai người họ xảy ra chuyện gì đó trong đêm tân hôn. "
- " Chuyện gì là chuyện gì? "
- " Ơ hay sao tôi biết được mà nói. "
Đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tinh/96834/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.