Sinh ra là danh môn vọng tộc, thân là tiểu thư quý tộc của thế gia - Ishido sao không thể nhìn ra thái độ trước mắt của trượng phu và nhi tử của mình khi đối mặt với quý tộc và thế gia chứ?
Nếu Nhị nhi tự không hiểu rõ ý nghĩa của quý tộc, nhất ý cô hành*, sợ là...
(*tự mình nghĩ, tự mình làm)
Nghĩ vậy ánh mắt khó tránh khỏi thêm mấy phần cô đơn, hài tử Herbert kia quật cường hơn mấy đứa trẻ khác nhiều, bây giờ thành niên cũng đã có suy nghĩ của riêng mình, trượng phu của nàng lại hoàn toàn đứng ở phe Nhị nhi tử, bản thân dù có khuyên bảo bao nhiêu cũng chẳng thể lọt tai.
Hiện giờ nàng chỉ có thể hy vọng người Trưởng tử trước mắt này có thể thay thế Herbert trấn an đám quý tộc và nhóm thế gia đang ngo ngoe và bất an này cho thật tốt...
Nghĩ vậy, Ishido không khỏi càng thêm khó chịu và cô đơn. Thậm chí càng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Trưởng tử của mình, bản thân mình tuy rất thích đứa nhỏ này, thế nhưng suy cho cùng nàng vẫn bất công Nhị nhi tử sao? Luôn hy vọng Trưởng tử có thể tận tâm tận lực phụ tá Herbert sao?
Thế nhưng nếu Herbert không tín nhiệm đứa nhỏ này thì sao?
Thân làm Vương hậu như nàng sao có thể không biết sự việc Trưởng tử tự mình tiễn đưa Herbert, nhưng Herbert lại mang theo đám thuộc hạ đi ngang, không để ý đến huynh trưởng của hắn cho dù chỉ là một cái liếc được.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quyen-ke-thua/2578519/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.