Thanh Mù lần theo địa chỉ mà Tần Thái đưa, tìm tới một khu dân cư, trong một căn hộ bình thường, tường thô vẫn chưa được quét vôi, nhìn hơi cũ kĩ.
Thanh mù mang theo hai con gà trống, vàng mã, hương. lòng run sợ. Nhưng Tần Thái vẫn còn sống, cho dù bây giờ cô đang làm gì, thì làm việc cho cô vẫn còn tốt hơn là ngày ngày phơi mặt ở sân ga chờ xem bói.
Ông ta cố gắng xốc lại tinh thần, bấm chuông cửa nhà c tầng 4.
Tần Thái đã ở bên trong rồi, sau khi trở thành tổ trưởng đúng là có rất nhiều lợi ích, kí túc xá trở thành nơi làm việc của cô. Cô thuê một căn phòng ở đây, coi như nơi ở chính.
Bình thường chỉ cần một mình cô hoặc Sa Ưng có mặt ở kí túc xá, cấp trên sẽ không hỏi.
Không giải quyết xong chuyện của Bạch Lộ, Tần Thái không yên tâm làm việc. Dù sao nếu ngày nào cũng có người đứng bên gọi tên bạn, làm sao bạn còn tâm trạng mà nghĩ đến việc gì khác?
Sa Ưng hiểu điều đó, nhưng anh ta không có ý giúp đỡ Tần Thái: Nếu Tần Thái mở miệng nhờ, có thể anh ta sẽ giúp, nhưng cái giá anh ta đưa ra thì ai cũng biết.
Tần Thái không muốn, đã kiên trì được tới tận bây giờ, hà tất phải thỏa hiệp vì một kẻ thù đã chết?
Thanh mù vừa bước vào, Tần Thái đã đón lấy hai con gà trống mà ông ta mang tới. Ngày xưa ở quê Tần Thái từng mổ gà: Đến đây thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-mau-xam/2913610/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.