Thứ bảy, chủ nhật cả tổ lại tăng ca. Tranh Phong và Xích Vũ muốn kiếm thêm chút tiền nên đã năn nỉ Bạch Chỉ. Bạch Chỉ nói với Sa Ưng, đương nhiên Sa Ưng không phản đối.
Bạch Chỉ không hề nói với Tần Thái, ngày hôm sau Sa Ưng đưa cả tiểu tổ ra ngoài. Buổi tối, Tiểu Hải tới tìm cô ta, cô ta vẫn trực tiếp giao cho Tiểu Hải số tóc đã sắp xếp phân loại cùng các chi phiếu được ghi chép đầy đủ.
Sa Ưng tắm xong, đầu tiên tới chỗ các thành viên trong tiểu tổ ngó một cái, lúc quay về phòng tiện thể rẽ vào thăm Tần Thái: “Gần đây sao không tới phòng họ?”
Tần Thái đang chơi cương thi đại chiến thực vật, cô mới học thêm được một trò chơi mới. Nghe Sa Ưng hỏi, cô chẳng buồn quay đầu lại: “Anh và Bạch Chỉ chẳng phải đều đang quản lý họ rất tốt hay sao?”
Sa Ưng là ai chứ, đương nhiên nhận ra sự khác lạ trong cách nói của Tần Thái, anh ta vẫn thản nhiên: “Tôi quản lý thay cô là điều hiển nhiên rồi.”
Tàn Thái vẫn đang chơi game, không nói gì nữa.
Sa Ưng không chịu bỏ đi, vào dùng máy sấy của cô sấy tóc: “Sao, không vui à?”
Tần Thái nhướng nhướng mày: “Không dám.”
Sa Ưng sấy khô tóc, rồi từ từ đi tới sau luwgn Tần Thái, chống hai tay vào thành ghế cô ngồi: “Tôi còn tưởng cô không biết giận.”
Anh ta đừng gần, gần tới nỗi khiến cô nhớ tới một người. Khi ấy anh cũng từng dựa vào thành ghế của chiếc ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-mau-xam/2913598/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.