A
Deyun
nhân dịp tết Nguyên Đán, ta chúc các nàng năm mới thuận lợi cả đường học hành, tình duyên, công việc. Vạn sự như ý, tìm được tình yêu đích thực haa.
Giờ ta sẽ bù lại các chương đã chậm trong thời gian vừa rồi, cũng coi như là mừng tết.
Rất cám ơn các nàng đã ủng hộ cả năm vừa rồi...... Vui lắm luôn á ^^
- ----------------------------------------------------------------------------------------
Buổi tối ngày hôm sau, tiếp tục đi làm. Đường Bố vẫn ít nói như cũ, Tần Thái vẫn làm chân chạy vặt như bình thường.
Lưu Trí mới tới là người sinh động, từ lúc hắn tới ba người khác chưa bao giờ được yên. Mà hắn lại nhanh chóng thân thiết với Hùng Thiên Lâm. Chỉ trong thời gian ngắn hắn đã quên có một người đang tồn tại là Đường Bố.
Cho nên bây giờ trong đội hai con người được cho là kém cỏi nhất là Tần Thái và Đường Bố.
Đến bốn giờ là lúc tan tầm, Tần Thái có cơ hội nói chuyện riêng với Đường Bố: "Không phải anh muốn học nghệ với sư phụ tôi sao? Đi thôi."
Đường Bố nửa tin nửa ngờ: "Bây giờ?"
Thái độ Tần Thái rất lạnh nhạt: "Thế anh nghĩ phải khi nào?"
Đường Bố hơi do dự, vẫn quyết định đi.
Nơi đến đúng là chỗ Bạch Hà ở, Đường Bố luôn cẩn thận, không từ thủ đoạn muốn bái một người làm thầy thì chắc chắn có hiểu biết về Bạch Hà.
Bây giờ ở Trật Tự, người được công nhận lợi hại nhất đương nhiên là Tôn chủ. Nhưng kiểu của Tôn chủ giống như Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-mau-xam/2913463/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.